Sunday, March 19, 2023

Thơ Bá Duy 2

 KHÚC HÁT NGÀN ĐỜI

À ơi, tiếng Mẹ hát ru
Nhẹ như sương khói mùa thu trên ngàn
Êm đềm dìu dặt mênh mang
Tròn bao nhiêu giấc thênh thang tuổi hồng.
 
À ơi, tiếng Mẹ thơm nồng
Mát hơn giòng suối từ lòng đất sâu.
Trải bao mưa nắng dãi dầu
Nhọc nhằn cho đến mái đầu tuyết sương.
 
Mẹ đà gởi trọn nguồn thương
Bao tình nhung nhớ về phương xa mờ.
Đứa con viễn xứ bơ vơ
Chờ bao lâu nữa ngày mơ tương phùng.
 
Nơi đây nắng hạ bập bùng
Thiếu hoa phượng đỏ, vắng cung ve sầu.
À ơi, tiếng Mẹ dài lâu
Tim con vọng mãi từng câu ru mềm.
 
Lòng mơ giây phút êm đềm
Mẹ hiền tựa cửa, bên thềm chiều rơi.
Cho con uống ngọt từng lời
À ơi, tiếng Mẹ ngàn đời ru con.
 
Hè 2016 Bá – Duy
 
KỶ NIỆM 10 NĂM ĐẠO TRÀNG KINH HÀNH NIỆM PHẬT
 
Mười năm tựa giấc mơ qua
Đạo tràng ngày mới bước ra kinh hành.
Giờ mong nguyện lớn sớm thành
Lìa mê, tầm giác quả lành sớm viên.
Xoa tay rủ hạt bụi phiền
Nhẹ nhàng tâm thức đến miền lạc cư.
Hốt nhiên đọng lại tâm Như
Bên đài sen báu, đức Từ Như Lai.
 
8/2016 – -Duy
 
LỜI CẦU NGUYỆN ĐÊM GIAO THỪA
 
Lắng lòng theo tiếng chuông ngân
Từng câu niệm Phật chuyển dần trong tim.
Nguyện sao biển lặng sóng im
Tám phương thế giới cầu tìm bình an.
 
Nơi nơi thoát cảnh lầm than
Hiểu điều nhân quả tiêu tan não phiền.
Lời vàng Diệu Pháp tịnh nhiên
Chuyển tâm để thấy vô biên đạo mầu.
 
Từ bi hỷ xả làm đầu
Cửa huyền vi giúp qua cầu giác mê.
Mai đây chỉ một lối về
Tây phương Cực Lạc cận kề Như Lai.
 
Bá-Duy (Xuân Đinh Dậu 2017)
 
LÒNG ÊM TỰA CÁNH MÂY CHIỀU
 
Chị ơi có đóa sen hồng
Sáng nay đã nở giữa lòng ao sâu.
Cánh hoa phơn phớt khoe mầu
Tỏa hương trong gió buổi đầu ngày sang.
Bình minh nhẹ tỏa mênh mang
Có tia nắng sớm dịu dàng bên hoa.
Lòng em chợt ngỡ chan hòa
Không gian đang chứa một tòa tịch nhiên.
Lâng lâng tựa cánh mây hiền
Âm thầm khấn nguyện khắp miền Như Lai.
Độ trong muôn nẽo vạn loài
Chúng sanh Phật tánh hiển hoài tâm linh.
Thế nhân chan chứa ân tình
Nơi nơi khắp nẽo thanh bình reo vui.
       Bá - Duy
 
MỘT KIẾP NÀY THÔI
 
Thiên thu dài tận đến đâu
Hay thiên thu chỉ thoáng sầu mắt em.
Tạ ơn người đứng bên rèm
Cho tôi vào mộng để xem tim mình.
Vô biên, vô sắc, vô hình
Ngày đêm nhung nhớ chữ tình đắm say.
Đảo điên tâm thức cuồng quay
Một trời biển động đọa đày thân tôi.
Cũng đành trọn kiếp này thôi
Kiếp sau làm áng mây trôi, nhẹ lòng.
Vui sướng thay giấc phiêu bồng
Muôn đời chẳng vướng sợi hồng dây tơ.
Bã công danh mất lặng lờ
An nhiên tỉnh thức bên bờ giác tâm.
A Di Đà Phật âm thầm …
     -Duy
 
MỘT LẦN GẶP GỠ
 
Vui sao gặp mặt hôm nay
Giữa lòng đô thị, uống say một lần.
Nghiêng vai, bạt áo phong trần
Tình thâm, bạn thiết sáng ngần trong tim.
Mai khi lộng gió cánh chim
Ngàn phương viễn xứ, vẫn còn cố nhân.
8/2016 – Bá Duy
 
MỘT THỜI YÊU DẤU

Ngoài hiên mưa kéo lê thê
Đêm qua vào mộng đi về cùng ai.
Lời yêu nhẹ thoảng bên tai,
Tóc hương buông xỏa bờ vai nhung mềm.
Tay đan từng ngón măng êm,
Bờ môi đỏ mộng ngọt đêm tâm tình.
Nụ cười tươi tắn thêm xinh,
Khiến ta hồn phách phiêu linh vật vờ.
Tình nàng ta ướp vào thơ,
Trộn thành máu lệ tôn thờ trong tim.
Mối tình thầm, quá lặng im,
Bao giờ tỏ được nỗi niềm người ơi!
Để mai dù cách phương trời,
CỐ NHÂN là cả đoạn đời dấu yêu.
 
-Duy
Melbourne, đầu Thu 2012
 
 MƯỜI NĂM TA CÓ CÒN CHĂNG
 
Sợ thay bước của thời gian
Xuân tươi, Hạ nóng, Thu vàng, Đông rơi.
Mảnh đời rồi cũng tả tơi
Dẫu bao mộng ước tuyệt vời trong tay.
Có rồi, cũng chấp cánh bay
Bụi hồng trả lại, buồn thay kiếp tầm.
Giòng đời tuôn chảy âm thầm
Ẩn tàng bao tiếng thét gầm thiên thu.
Mê, lầm sáu nẽo âm u
Chìm trong khói tỏa, mịt mù lối sương.
Hư không ôm lấy vô thường
Mười năm nữa phải chặng đường ngút xa
Hay trong một bước quan hà
Ôi! Người thiên cổ, còn là hư vô.
Trắng tay còn, mất cơ đồ
Lẫn trong tiếng gió mơ hồ lung linh.
Vẵng nghe có tiếng chày kình
Âm vang niệm Phật, bóng hình Như Lai.
Vãng sanh qui hướng liên đài
Tâm hòa pháp giới, hình hài vô biên…
8/2016 – -Duy
 
NGÀY
 TU CẢNH NÚI BÊN HỒ
 
Sáng nay gió sớm thu kề
Cánh mây lờ lững bay về phương nao.
Núi êm, rừng vắng thì thào
Một ngày tu học ngọt ngào thoảng qua.
Chúng "Giác Minh" đặt tên ra
Tròn Bồ-tát đạo gần xa hiển trường.
Lời Thầy dẫn nhập khai chương
Tịnh tu giữa chốn thanh lương núi ngàn.
Nắng buông nhẹ tỏa mênh mang
Lung linh trên lá thu vàng ngẩn ngơ.
Không gian buông nhả sợi tơ
Hòa theo lòng chúng, từng giờ niệm tu.
Hành trì tô đắp công phu
Bước thiền hành chuyển tâm nhu, khí hòa.
Hồng danh lục tự Di Đà
Vô minh đoạn dứt, Ta Bà nhẹ thay.
Bụi trần nào vướng đôi tay
Tây phương Cực lạc đường ngay ta về.
Bồ-tát bạn lữ đâu nề
Có miền Tịnh độ mãi kề bên ta.
        Bá-Duy
 
NGƯỜI BẠN MŨ NÂU
 
Tôi có bạn người trai sương gió,
Dáng phong trần ngày đó còn đây.
Thời gian phủ kín vai gầy,
Niềm đau u uất còn đầy trong tim.
Bao kỹ niệm khó tìm quên lãng
Áo hoa rừng đâu quản gian lao.
Mũ nâu tỏ mặt anh hào,
Hiên ngang dấn bước đường vào tử sinh.
Đời chinh nhân hiến mình cho nước,
Chốn sa trường xông lướt hiểm nguy.
Rừng xanh, núi thẳm còn ghi,
Chiến công rền khắp, tiếc gì đời trai.
Chiều dừng quân, sờn phai áo trận,
Cánh rừng thưa kéo tận đồi xa.
Chiến hào xương lạnh buốt da,
Từng đêm chong mắt tìm ra bóng thù.
Thét “xung phong” mờ lu khói súng,
Xả thân này đâu núng lòng son.
Kiếp phong sương dẫu mất còn,
“Biệt-Động-Quân, Sát” chẳng mòn dạ kiên.
Một ngày sầu lửa thiêng chợt tắt,
Phủ trời tang, giăng mắc nghiệt oan.
Lệnh súng buông, cuộc chiến tàn,
Thương người lỡ vận dặm ngàn lao lung.
Thân xác xơ tận cùng cơ khổ,
Tù lưu đày khắp chỗ xa xôi.
Núi rừng Việt Bắc mây trôi,
Sương lam mờ núi nhớ hồi kẻng vang.
Giòng đời vẫn mênh mang ngày tháng,
Quê hương tìm đâu dáng thuở xưa.
Mộng đời tàn giữa gió mưa,
Nhìn chân mây vắng, lòng chưa nguôi sầu.
Bao nhiêu năm nhạt mầu hương cũ,
Thương người vùi cỏ phủ bờ lau.
Gọi tên chiến hữu năm nào,
Gởi theo tiếng gió câu chào cố nhân.
Nến lung linh, ôi! Lần vĩnh biệt!
Người đi vào trung liệt ngàn khơi.
Áo hoa chiến sử rạng ngời!
Lưu danh muôn thuở một thời dọc ngang.
 
-Duy
Melbourne, Đông 2012. 

NGUYỆN HOÀI ĐỘ SANH
 
Hồi chuông tiếng mõ ngân vang
Lời kinh câu kệ ẩn tàng diệu thâm
Ngoài kia thế giới thăng trầm
Mưa cuồng, gió loạn, nghi lầm đảo điên
Lợi danh đắm nhiễm triền miên
Nghiệp duyên quả báo gắn liền đâu xa
Vô thường cơn gió thoảng qua
Phủi tay còn chỉ phù hoa bụi trần
Chập chùng cao thấp mộ phần
Đầu xanh, tóc bạc cũng lần vùi sâu
Gắng mau tỉnh thức hồi đầu
Quyết tâm chuyển bước qua cầu si mê
Mai đây trên lối tìm về
Đường hoa diệu pháp cận kề Như Lai
Từ bi rải khắp muôn loài
Hành Bồ tát đạo nguyện hoài độ sanh
Nơi nơi nhuần thấm căn lành
Bồ-đề chứng quả viên thành công tu
                     Bá-Duy

NHA TRANG BIỂN MỘNG LỤI TÀN

Nhìn theo bào ảnh nổi trôi
Xót đời lẽ bóng đơn côi lạnh lùng
Bao năm một mảnh tình chung
Đôi tim đồng nhịp tận cùng thương yêu
Nha Trang lộng gió bao chiều
Đắm say kỷ niệm thắm nhiều ước mơ
Thét gầm lượn dưới nắng tơ
Áo bay một thuở bên bờ biển xanh
Tơ hồng xe kết duyên lành
Muôn ngàn yêu dấu ngỡ dành mai sau
Bỗng đâu chớp biển ba đào
Giang sơn biến đổi sá nào tình riêng
Cộng nô giăng bủa gông xiềng
Ôi thôi đất nước nát nghiền tự do
Xiết bao thảm cảnh khôn dò
Bốn mươi năm lẽ kim mò biển sâu
Vành khăn tang trắng ngang đầu
Thời gian chưa xóa nỗi sầu người đi
Tám năm nuốt lệ phân ly
Nhớ thương nồng thắm còn ghi bên lòng
Tri âm hỡi viết đôi dòng
Khắc ghi tâm khảm hương nồng Nha Trang
Tình yêu trọn kiếp đá vàng
Thiên thu còn mãi mộng tàn năm canh
Bâng khuâng trăm mối tơ mành
Nhớ người thiên cổ tim dành trọn mơ

(Thân tặng Diệu Ngọc Trương kim Báu)
Bá-Duy
 
NHỚ HOÀI SẮC ÁO NĂM XƯA
 
Thương sao màu áo xanh mềm
Cho ta một thoáng êm đềm tuổi xưa.
Áo vàng đi giữa nắng trưa
Đây màu kỹ niệm hoa đưa thơm nồng.
 
Thương màu áo đỏ phượng hồng
Một thời tuổi trẻ ướp lòng mộng mơ.
Ôi bao ngày tháng ngây thơ
Vụt nhanh như bóng câu hờ bên song.
 
Tuổi xuân nào có chờ trông
Đâu màu áo ấy còn mong bao ngày.
 
2-
Thương màu áo lụa phất phơ
Đưa ta về khoảng trời thơ năm nào.
Kia màu áo lụa hoa đào
Tựa khung trời mỏng thổi vào bao la.
 
Dịu dàng từng bước kiêu sa
Áo vàng buông thả theo tà áo bay.
Theo em xuống phố chiều nay
Xanh màu áo biếc lung lay nắng vàng.
 
Gót son nhẹ bước dịu dàng
Áo màu đỏ thắm lộng ngàn bốn phương.
Em đi cỏ mượt ven đường
Quyện tà áo trắng tinh sương mộng lành.
 
Ta về nối lại ngày xanh
Kết hương vào gió đan thành nét thơ.
Gió lay hoa thắm lặng lờ
Nhớ hoài sắc áo tuổi chờ hẹn xưa.
 
3-
Tôi có quen người em gái nhỏ
Áo màu hoa phượng đỏ thắm tươi.
Xinh xinh môi nở nụ cười
Thế nhân xao xuyến lòng người thăng hoa.
 
Em đứng đó chan hòa trong nắng
Áo vàng anh như lắng chiều thu
Không gian chùng xuống vi vu
Quyện tà áo mỏng gió vù thổi bay.
 
Áo em xanh lung lay ngày tháng
Nét dịu dàng gió sáng ngẩn ngơ.
Lá thêm xanh, ngủ lặng lờ
Riêng ta còn đứng bên bờ quạnh hiu.
 
Áo em hồng nắng chiều chợt tắt
Hỏi màu xuân hương sắc còn xanh.
Dấu yêu vẫn ướp mộng lành
Thênh thang cao rộng trời dành mây trôi.
 
Bước em đi kết đôi mùa thắm
Màu trắng trong say đắm ngày qua.
Nhẹ nhàng áo lụa thướt tha,
Sắc màu trinh trắng kiêu sa bước hồng.
 
Bâng khuâng ghi lại đôi dòng
Tặng người sắc áo tấm lòng không phai.
Bá-Duy
 
NHỚ MẸ
 
Mẹ hiền tuổi đã chiều hôm
Bước chân già yếu lưng lom khom còng.
Tháng năm nặng trĩu chất chồng
Đội bao sương gió nặng lòng lo toan.
 
Từng con thơ tiếng nhặt khoan
Trong vòng tay mẹ cưu mang miệt mài.
Tảo tần áo bạc mòn vai
Công dầy ơn thẳm tựa hai biển trời.
 
Con nay đất lạ mù khơi
Làm thân lữ thứ một đời ly hương.
Vời trông quê mẹ mà thương
Nghìn trùng ước mộng chặng đường đoàn viên.
 
Bỏ sau lưng những niềm riêng
Bên mẹ để thấy triền miên ngọt ngào.
-Duy

NHỚ VỀ MỘT THUỞ ÁO BAY

Chị ơi, em nhớ chị nhiều
Xót xa thân chị bao chiều cô đơn
Ngỗn ngang trăm mối tủi hờn
Riêng lòng trĩu nặng từng cơn đau sầu
 
Mười phương mây tỏa về đâu
Cho ta nhắn gởi một câu chân tình
Thiên thu vẫn một bóng hình
Cánh chim kia mãi với mình là đôi
Nha Trang rực nắng lưng đồi
Khung trời kỹ niệm sục sôi năm nào
Áo bay mộng ước vút cao
Vòm trời lửa đạn lao vào hiểm nguy
Bao phen sanh tử từng khi
Không gian tổ quốc khắc ghi câu thề
Dòng đời vẫn mãi lê thê
Xin mang trả lại gần kề cố nhân
Tóc xanh đượm nét phong trần
Ước mơ chỉ thế một lần bên nhau
Còn chăng trong giấc chiêm bao
Trăm thương ngàn nhớ rơi vào thiên thu
(Bá-Duy tặng chị Trương Kim Báu)
 
NHỮNG ĐOẢN THƠ MÙA PHẬT ĐẢN
 
Tuổi thơ cũng đã tỏ tường
Hiểu câu nhân quả, rõ đường thiện nhân
Chúng em múa hát góp phần
Mừng ngày Phật đản giáng trần độ sanh.
 
Hướng về xứ Phật vui thay
Lòng người Phật tử hôm nay rộn ràng
Mừng ngày Phật đản huy hoàng
Tìm đường giải thoát xé màn vô minh.
 
Mùa Phật đản nở hoa giác ngộ
Đấng cha lành cứu độ chúng sanh
Muôn điều phiền não tan nhanh
Bụi trần chẳng vướng lợi danh đâu màng.
-Duy
 
NHỮNG ĐOẢN THƠ VỀ CHÙA
 
Cảnh chùa thanh tịnh tư bề
Về đây tâm khởi Bồ đề an nhiên
Tiếng chuông ngân, vọng vô biên
Tâm tư như gởi khắp miền hư vô.
 
Mỗi khi chân bước đến chùa
Lòng như thoáng đảng có mùa Xuân sang.
Đường trần lắm nẽo gian nan
Lắng hồn chuông điểm, dường tan muộn phiền.
 
Chân thành một nén tâm hương
Nguyện cầu dâng đến mười phương Phật trời
Độ an bá tánh sớm rời
Xa lìa mê chấp, sống đời tỉnh tu.
 
Đêm đêm ngắm ánh sao trời
Trong bao la vẫn đổi dời, chuyển xoay
Đời đời ta mãi lăn quay
Chập chùng sinh tử, đổi thay vô thường.
 
May nhờ đuốc tuệ soi đường
Đây miền Tịnh độ, Tây Phương Di Đà.
Cảnh chùa ở mãi xa xôi
Thương ngoài ngàn dặm núi đồi lạnh sương
Đêm nay Phật tử cúng dường
Duyên lành đôi chút lót đường hạnh tu
 
Chân trời rộng mở đường đi
Áo vàng quyện gió từ bi bên Thầy
Đạo tràng đang được khởi xây
Giữa vùng tao nhã, trời mây giao hòa.
-Duy
 
NỖI BUỒN CỦA CHỊ
 
Chị ơi, em biết chị buồn
Tuy hoa môi nở nhưng luôn ngậm ngùi.
Chị như đánh mất ngày vui
Chỉ còn quá khứ đã lùi trong mơ.
 
Hôm qua thấy chị thẩn thờ
Dáng như cành liễu bên bờ chiều sương.
Chị buồn thấy thật là thương
Nhưng không thể trở lại đường cố nhân.
 
Nắm tay trên bước phong trần
Chia niềm hạnh phúc, chung lần khổ đau.
Dòng đời tuôn chảy qua mau
Để người mắt lệ buồn lau cuộc tình.
 
Chập chùng tiếp nối điêu linh
Mất còn theo cuộc ba sinh nao lòng.
Chị ơi, giữ một niệm KHÔNG
Bởi VÔ THƯỜNG khép tròn vòng thế nhân.
 
Duyên kia tan hợp bao lần
Chút tình say đắm cũng ngần ấy thôi.
Giữ câu Chánh Niệm đây rồi
Chị ơi sẽ thấy chữ TÔI mỉm cười.
 
Hoa nhân ái nẩy mầm tươi
Chuyển dần tâm thức thành người khôi nguyên.
Bồ đề gieo ruộng phước duyên
Trọn niềm hạnh phúc của Huyền khai tâm.
Tiếng chuông, nhịp mõ, hương trầm
Nhiệm mầu xả bỏ mê lầm, chị ơi!
Bá-Duy (thân tặng chị Trương kim Báu)
 
TÀN CƠN BINH LỬA

Thương sao một cánh chim buồn
Cô đơn bay giữa trời tuôn giọt sầu
Bơ vơ chim biết về đâu
Mênh mông là cả một bầu trời hoang
Hôm nao vỡ tổ tan đàn
Xóa đi bao vết mộng vàng ấm êm
Định mệnh cay đắng càng thêm
Ôi loài quỷ dữ ngày đêm lộng hành
Không gian tổ quốc tan tành
Tìm dâu được áng mây lành năm xưa
Trời buồn đất thảm sầu chưa?
Tàn cơn binh lửa, đời chưa nguôi sầu
Tự do nay đã chìm sâu
Tương lai mờ cuối ngàn dâu mịt mùng
Núi sông giờ cũng lạnh lùng
Xuôi tay ta gắng về cùng cố hương
(Bá-Duy tặng chị Trương Kim Báu)
 
TÀN
 CƠN CHIẾN CUỘC
 
Trưa nồng nắng đổ như nung
Lửa cơn nắng hạ cháy bùng vỡ tan.
Thân đà trót gởi dặm ngàn
Sá chi gian khổ muôn vàn phải qua.
 
Ngước nhìn gió bụi mù xa
Vai màu áo bạc tóc pha sương chiều.
Hôm xưa trấn giữ trường kiều
Khói mùa chinh chiến bốc nhiều thê lương.
 
Hôm qua quân đổ bên đường
Hôm nay tan rã về phương trời nào.
Ngước nhìn lên mảng trời cao
Tàn cơn chiến cuộc xiết bao ngậm ngùi.
 
Nỗi trôi thân thế dập vùi
Đọa đày năm tháng ngày vui đâu còn.
Chỉ còn hai chữ sắt son
Giữ cho phải đạo để tròn phận trai.
 
Nhìn quê khắc khoải u hoài
Niềm đau của kẻ lạc loài tha phương.
Đời lữ thứ thấu đêm trường
Muôn trùng bến lạ còn vương tấc lòng.
Bá-Duy 

TAY NÂNG HẠT GIỐNG BỒ ĐỀ
 
Ra vào sắc sắc không không
Nhận ra chân tánh, tìm trong chính mình.
Bạt ngàn sóng lớp điêu linh
Chìm theo gió cát lặng thinh nỗi sầu.
 
Năm xưa tóc mượt xanh mầu
Lún sâu chân bước cơ cầu trái ngang.
Vai đeo gánh nặng muôn vàn
Lòng luôn mơ tưởng đến ngàn lợi danh.
 
Đến khi mộng vỡ tan tành
Sức tàn chân mõi nào dành riêng ai.
Trót thân thế chấp mượn vay
Vấn vương chi để u hoài khổ chưa?
 
Xả, buông như gió nhẹ đưa
Thân tâm tịnh lắng, ngàn xưa lộng về.
Tay nâng hạt giống Bồ đề
Quê hương Tịnh độ mãi kề Như lai.
 
Sáng ngời bên đóa liên khai
Mười phương thế giới hình hài hóa thân.
Tánh không trùm khắp vô ngần
Hành Bồ tát đạo vạn lần phù sinh.
                            
  Bá-Duy 9/2016
 
 THOẢNG QUA TỪNG GÓC MẢNH ĐỜI
 
Thoảng qua từng góc mảnh đời,
Phù vân tan hợp một thời đã xa.
Đường trần bụi trắng xa hoa,
Vầng trăng thiên cổ còn pha ngậm ngùi.
                          *
                          *
Một thuở đôi mươi chửa biết gì,
Miệt mài trang sách đợi mùa thi.
Khói lửa binh đao, đền ơn nước,
Giã từ áo trắng, khoát chinh y.
Thao trường rèn luyện tắm gió mưa,
Mồ hôi bãi tập buổi nắng trưa.
Mệt nhừ lãnh phạt đêm dã chiến,
Rã rời thân xác, não nùng chưa.
Giữa một ngày thu gió nhẹ nhàng,
Bao chàng trai trẻ nét hiên ngang.
Lấp lánh trên vai đời quan mới,
Đón bước người đi lộng gió ngàn.
Xiết tay thân ái giã từ câu,
Đâu biết ngày sau có đẹp mầu.
Hay bước xông pha đùa nguy biến,
Góc trời chinh chiến nở vùi sâu.
Mộng đời tuổi trẻ chí dâng cao,
Mưa nắng trường sa bạc chiến bào.
Khói thuốc xanh xao mùi vương vấn,
Đậm tình chiến hữu sớt gian lao.
Bảo tố tai ương ập đổ về,
Xé lời hẹn ước bước sơn khê.
Ngập trời dâu bể ngày tang tóc,
Ai khóc đời ai chẳng trở về.
Khói lam mờ mịt, núi bên mây,
Dễ biết thời gian trả nợ nầy.
Phủ trắng đau thương, trời xứ Bắc,
Nhục nhằn đói lạnh kiếp tù đây.
Đằng đẳng bảy năm sống ngục tù,
Núi rừng Việt Bắc tựa đèn lu.
Đập đá, đốn cây, rừng muỗi, vắt,
Nhẫn nhục từng phen dưới súng thù.
Vượt ngàn vạn dặm đến thăm con,
Lúc xác thân con đã mõi mòn.
Công ơn trời biển thêm lần nữa,
Mẹ giúp đời con bớt héo hon.
Câu nói đùa xưa được chứng minh,
Phó thường dân Nam bộ đúng in.
Tự do đâu hỡi, còn hay mất,
Sáng còn tối mất, mấy ai tin.
Vào bước ba đào, chớp biển Đông,
Thưa Mẹ con đi, gởi tấc lòng.
Dẫu mấy phương xa, hoài thương nhớ,
Cù lao sanh dưỡng đã dầy công.
Lênh đênh trời nước, tiếp liền nhau,
Mây nước cùng xanh thẫm một màu.
Biển lớn bao la dường vô tận,
Thầm ngỡ như là đáy mộ sâu.
Bạn đời bên gối vẫn yêu thương,
Mãi xẻ chia nhau những đoạn trường.
Năm tháng trôi mau đời xứ lạnh,
Tình nồng còn đượm bếp lửa hương.
Hạt giống năm xưa, chợt nẩy mầm,
Đã bao tiền kiếp mãi lặng câm.
Hôm nay duyên khởi, nương nhờ Pháp,
Gột rửa soi nhìn lại chữ TÂM.
Phật pháp lời ban rất nhiệm mầu,
Trải bao ngàn kiếp vẫn thâm sâu.
Nhất nhất khắc ghi gìn chánh niệm,
Xóa muôn phiền não, vạn lo âu.
Đây nén hương thành nguyện kính dâng,
Mười phương chư Phật thấm hồng ân.
Mê lầm con chuyển sang bờ giác,
Chiếu phá não phiền tham, si, sân.
Lên đường chánh kiến với hành trang,
Di Đà lục tự mãi miên man.
Chuyên lòng thành ý kiên trì niệm,
Phật quốc Di Đà tiếp dẫn sang.
                    *
                *      *
Mai sau liễu ngộ rỡ ràng,
Nguyện đem ánh sáng đạo vàng độ sanh.
Nơi nơi phát khởi duyên lành,
Thoát vòng sanh tử, Nhân thành, Quả viên.
Đường Tịnh Độ nở Hồng liên,
Tây Phương Cực Lạc, đây miền vãng sanh.
Bá-Duy 
 
 THƯƠNG MÀU ÁO TRẮNG NĂM XƯA
 
Quen nhau một buổi trưa nồng,
Giữa ngày tháng hạ phượng hồng nở tươi.
Tôi ngơ nhẩn bởi nụ cười,
Áo em trắng quá hỡi người Gia Long!
Em xinh như nụ hoa hồng,
Mây trời gom lại tóc bồng xỏa vai.
Hồn say đắm đối mặt ai,
Khắc sâu hình dáng trang đài dấu yêu.
Em Gia – Long nét diễm kiều,
Tạ ơn đời đã ban nhiều mộng mơ.
Dẫu cho dâu biển không ngờ,
Trăm năm vẫn chẳng phai mờ CỐ NHÂN!
 
Bá-Duy Melbourne, đầu Thu 2012
 
THỦY ƠI LỜI CHÀO VĨNH BIỆT
 
Thương đời trên bước ly hương
Nợ trần bỗng dứt để vương bao lòng
Muôn nỗi nhớ, vạn niềm mong
Tiễn người vào bước hư không ngàn trùng
Khói trầm quyện tỏa mông lung
Mong sao ấm chút tận cùng thẳm sâu
Buồn trông mây trắng ngang đầu
Phù vân muôn thuở nhuốm mầu ly tan
Đành thôi rã nghé xẻ đàn
Nghĩ về Phật quốc đạo vàng gắng tu
Rồi khi thành tựu công phu
Hiển nhân giải thoát ngục tù chúng sanh
Chuyển hóa nhân thế tầm danh
Dâng lòng hướng niệm Cha lành Như Lai
Áo sen thất bảo Liên đài
Mười phương Pháp giới kề vai tu trì
Khấu đầu trước đấng từ Bi
Độ cho muôn loại liễu tri Phật mầu
    Bá – Duy
 
TIẾC THƯƠNG
 
Bao năm trở lại chốn này
Bụi thời gian phủ hao gầy tuổi hoa.
Hắt hiu cây lá nhạt nhòa
Gió than mưa đổ lệ hòa cỏ khâu.
Người đi chinh chiến dãi dầu
Áo hoa triền sóng tỏa mầu hiên ngang.
Mủ xanh trong nắng huy hoàng
Ngực anh lấp lánh đẹp hàng huy chương.
Màu da sạm nắng chiến trường
Nụ cười tươi vẫn nở thường trên môi.
Vào ra chiến cuộc sục sôi
Chí không chùng bước vẫn tôi luyện đời.
Bỗng dưng thét nổ lưng trời
Lui quân bức tử, nát đời chinh nhân.
Lệnh đi vào bãi tử thần
Trời cao, biển rộng. Ôi! lần nghiệt oan!
Bãi Non Nước, xé tan đàn
Lấp vùi thân xác mộng tàn đời trai.
Tài cao chí xuất cũng hoài
Âm thầm đến cả lạc loài mộ nông.
Bao giờ Tổ quốc ghi công
Đây hồn tử sĩ, huyết hồng liều thân.
Chiến trường xưa, lấp mộ phần
Nhưng anh sống mãi sau lần … TIẾC THƯƠNG!
Chân thành dâng nén tâm hương
Giữa lòng đất mẹ còn vương rã rời.
Ngủ yên anh nhé một thời
Người nêu chiến sử rạng ngời mũ xanh.
NGUYỄN XUÂN PHÚC mãi lưu danh
Dáng người võ bị hùng anh đời đời.
 
 (Kính dâng anh linh người anh hùng Thủy Quân Lục Chiến, khóa 16. VBQGĐL)
Bá-Duy
Melbourne, New Year 2017
 
TRÊN ĐƯỜNG TỊNH ĐỘ
 
Im nghe gió núi mây ngàn
Lặng nhìn sóng vỗ, cát vàng biển xanh.
Tiếng chim ríu rít trên cành
Suối tuôn róc rách trong lành buổi mai.
Lòng chẳng gợn, ý không hai
Di Đà lục tự chẳng phai, chẳng rời.
Am tranh an định sóng đời
Bụi trần rũ nhẹ theo lời kinh xưa.
Hương trầm theo gió thoảng đưa
Chuông êm ngân tiếng Phật thừa nhẹ vang.
Không gian trầm lắng mênh mang
Ngàn xưa hưởng vọng như đang gọi về.
Tay nâng hạt giống Bồ đề
Hồi quy, buông xả, nguyện kề Như lai.
Khiết thanh tầm bóng Liên đài
Mười phương Phật Bảo hình hài vô biên.
Bá-Duy (6/1/2017)
 
TRƯNG VƯƠNG ƠI! NIỀM THƯƠNG CÒN ĐÓ

Đêm mưa buồn kéo lê thê,
Góc trời viễn xứ hướng về phương nao.
Bao năm vẫn ngỡ hôm nào,
Em cười xinh xắn má đào hây hây.
Mắt huyền trong sáng thơ ngây,
Xõa bờ vai mỏng tóc mây thơm ngàn.
Gió chiều nhẹ thổi mênh mang,
Quyện tà áo trắng đài trang ngọc ngà.
Trưng Vương hiền dịu thướt tha,
Dưới hàng me mát kiêu sa bước hồng.
Bao lần hò hẹn đợi mong,
Đan tay dìu bước chung lòng ước mơ.
Nguyện cầu mãi đượm duyên tơ,
Tình đầu là mối tình thơ tuyệt vời.
Để mai trên vạn nẽo đời,
Uyên ương liền cánh chẳng rời bước chân.
Bỗng đâu có cuộc phong trần,
Bẻ gươm, buông súng ôi lần oan khiên.
Tháng tư vận nước đảo điên,
Lìa quê lịm chết, tình riêng vỡ rồi.
Nát lòng nhỏ lệ chia phôi,
Sắt son còn đó, xẻ đôi mảnh tình,
Trưng Vương yêu dấu hiền xinh,
Thôi đành nát mộng chúng mình còn đâu.
Rưng rưng nhìn áng mây sầu,
Con tim còn đập, tình đầu còn thương.
Nghìn trùng một nỗi vấn vương,
Tuyền đài vẫn chẳng phai hương một người.
 
Bá-Duy Melbourne, Đông 2012.
 

MDTTA 17

  Pháp đệ 68 xuân thu Hôm nay Kỷ niệm Pháp đệ 68 xuân thu, Đã đi qua 2/3 đời người Như lão ngựa vượt dặm trường gian khó Qua cõi người s...