Saturday, February 20, 2021

Đặng Toản 2

 nắng chưa rời kịp vườn cao

thì trăng cũng giúp anh lau cạn chiều
bắp soi dòng vắng hoa nhiều
gió đùa lay cợt mây phiêu du từng...
tôi đo vũ trụ tim tôi
còn nguyên đứa trẻ mồ côi quê nhà
bước trên quê mới bôn ba
viễn trông theo bóng chiều tà quê xưa..

Âm Vang

Dù vẫn biết rằng rất nhớ
Sao ta chẳng đến cùng người
Dù vốn ngạt từng hơi thở
Mắt môi vẫn gượng làm tươi
Yêu thương ấp ủ tim người
Nộ khí một lần đã xóa
Nỗi đau ta nén trong đời
Dù đến ngàn lời chưa thỏa
Ta về lại rừng thu ấy
Lặng nghe gió đẩy lá vàng
Từng cánh từng cành run rẩy
Như van mùa đông đừng sang
Chút nắng năm xưa còn sức
Lóe ra tự đáy nhãn cầu
Ta nhóm cháy bùng ký ức
Sưởi lòng quạnh quẽ canh thâu
Nhớ lúc chung đường sát bóng
Tay vươn anh chỉ sao trời
Em nở tròn xoe mắt ngỗng
Vầng trăng bỗng nhạt …lá rơi!
Mơ về cùng đàn em nhỏ
Chơi bi đánh đáo đánh vòng
Thấm mệt một mình ngồi nhớ
Mà nghe âm vang dòng sông…

Bài Ca Uống Rượu

Uống đi anh dẫu rượu đời vốn nhạt
Môi đã kề rồi tay hãy rót thêm
Trong cơn say mơ một dáng xuân hiền
Tay ngà ngọc ve vuốt lòng sầu muộn
Uống đi anh cho tàn đời mục ruỗng
Cơn say làm chao đảo tấm thân hư
Uống đi anh cơn say là lốc cuốn
Chiếc lá lìa cành thay tấm chúc thư
Uống đi anh vệt loáng kìa nắng chạy
Tím dần loang trên từng phiến lá cây
Uống đi anh bởi đời trôi nhấp nháy
Để ngày mai không tiếc nuối xuân phai
Uống đi anh giờ bóng chiều đã xế
Trái đất gần kết thúc một vòng xoay
Uống đi anh bóng đêm về sẽ kể
Hạnh phúc nằm run rẩy cuối cơn say!
Uống đi anh cho cuộc đời phút chốc
Nỗi vui về e ấp mãi trăm năm
Uống đi anh dẫu mai còn khó nhọc
Sao lặng nhìn nhau mắt cứ đăm đăm
Uống đi anh , biển quê mình cá chết
Rừng đầu nguồn lâm tặc phá tan hoang
Đập xả lũ , mùa màng hư hoại hết
Vùi bé thơ …máu ứa khóe môi loang
Uống đi anh …xin cúi đầu thật thấp
Tạ lỗi quê , bao lượt hẹn chưa về
Dòng lệ nhỏ , hòa chung ly rượu nhấp
Ngẩng nhìn trời , mây trắng nẻo sơn khê
Uống đi chứ , sao cứ tròn mắt dại
Cho nợ đời thoắt nhẹ hẫng trên vai
Men rực cháy rụi tàn bao khắc khoải
Như ly đầy ta cạn nốt hôm nay!

Bên Khóm Tường Vi Trước Hãng Dell

Phải đâu hoa nở cho tôi ngắm
Vạn vật vô tư chắc thật rồi
Vậy mà bụng muốn khen ...đẹp lắm
Tự dối lòng ta ...một chút thôi!

Bữa Cơm Chùa, Rằm Vu Lan

Xếp hàng đi lãnh cơm chùa
Trong tôi vẳng tiếng trẻ đùa mê say
Xếp hàng đứng lãnh cơm chay
Tôi là mục tử ăn mày cửa không
Xếp hàng chờ lãnh cơm đông
Gái trai, già trẻ, lục hồng đứng xen
Mỗi người hai dĩa thôi nghen!
Không hề vội vã, lấn chen, càu nhàu
Xếp hàng ta nhận cơm rau
Dặn lòng nhớ trước, thương sau làm lành
Ăn; cầu thành tựu thiện duyên
Xếp hàng là nguyện chung thuyền đại bi
Xếp hàng tôi lãnh cơm free
Ấm lòng chim Việt thiên di xứ người
Bông hồng trước ngực em cười
Áo tràng lam thụng chị tươi tỉnh chào
Anh à! Chưa đói bụng sao?
Nối đuôi rồng rắn ta vào…thỉnh cơm (!)
(…)
Nhớ về…gốc rạ, đụn rơm
Có con trâu, có thằng Bờm nằm chơi
Chạnh lòng tôi gọi …Cơm ơi!
Vì cơm ai cũng một thời lao đao (!?)

Cả Gan

Học chăm ước được chơi nhiều
Khi chơi ta học lắm điều thật hay
Học thì tỉnh, chơi lại say
Học say chơi tỉnh, họa may khó lường
Chẳng biết tôi, đấng nào thương?
Cả gan chọn cõi vô thường học, chơi (!)

Cha Đâu Rồi?

 (họa bài” Cha không về”)
Cha đâu rồi hỡi cha ơi!?
Giờ đây con vọng chân trời đăm đăm
Chõng tre lều cỏ cha nằm
Chiếc nong ngày cũ con tằm xưa đâu?
Trời quê trăng đục mây nhầu
Sương quê mù lạnh mái đầu thanh xuân
Thềm quê đèn nhớ kéo quân
Tình quê con thắp thêm tuần nhang khuya.

Cha Không Về

Cha không về nữa cha ơi!
Mười năm mẹ ngóng chân trời đăm đăm
Núi cao Tiên Lãnh cha nằm
Nắng xuân sưởi muộn thân tằm rét đông
Sớm xuân dù có tươi hồng
Cũng không quên nổi chiều đông võ vàng
Đêm nằm nghe mẹ ho khan
Con mơ giữa khói nhang tàn thắp khuya

Chiếc Bánh Lá

Tặng em chiếc bánh lá
Ăn nhớ trời quê hương
Gặp nhau nơi xứ lạ
Vui cùng chung đoạn đường

Gặp nhau nơi hành lang
Cười chào dường quá vội
Ngoái nhìn càng thêm tội
Quê người buồn thênh thang!

Tặng em chiếc bánh lá
Lời cảm ơn dịu dàng
Dù đầu đông cuối hạ
Nghe như vừa xuân sang

Tặng em chiếc bánh lá
Lời cảm ơn dễ thương
Còn dịp nào không hả?
Chắc chi, đời vô thường!

Tặng em chiếc bánh lá
Lời cảm ơn còn vương
Ra sân nhờ gió lạ
Gởi sầu về muôn phương

Bánh lá ơi, bánh lá!
Ăn quên đời tha phương
Mơ ngày nao bánh lá
Ăn bên trời quê hương…

Chuyện Đêm Mơ

Đất trời xưa nay vô sự
Bỗng dưng xuất hiện thằng tôi
Tỉnh táo còn chưa đáng nói
Đặt bày mộng mị lôi thôi

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Thiên thạch to đụng địa cầu
Hai cực băng tan, núi cháy
Biển sôi luộc chín từng mây

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Anh em bốn biển tương tàn
Nhà cửa, thịt xương nát bấy
Phố phường còn lại tro than

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Hành tinh xanh cạn kiệt dầu
Sa mạc lấn rừng, bão xoáy
Nhà nhà …tắt bếp từ lâu

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Một cơn địa chấn kinh hoàng
Đường sá , mọi người run rẩy
Sóng thần dập xoá tan hoang

Đêm qua nằm mơ tôi nói
Chuyện cùng em bé lên hai
Sữa hết, mẹ xa, em đói
Buồn như…chiếc lá thu phai

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi là tôi thuở lên ba
Ị bẩn ra quần của mẹ
Tè luôn ướt cả áo cha

Cha cười cái thằng ngộ thật
Lớn lên nhờ được bao nhiêu
Có một điều ta biết chắc
Ta còn khổ với con nhiều

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi là tôi thuở học trò
Trốn tìm, chơi bi, chạy nhảy
Thả diều, nghịch ngợm, vô lo

Đêm qua nằm mơ tôi bắt…
Gặp người yêu cũ dắt tay
Một chàng đẹp trai, lạ hoắc
Cười đùa lơi lả, mê say

Sao lòng dửng dưng đến vậy
Không buồn dù một mảy may
Tình ơi! Bể dâu nhiều quá
Còn hơn cả núi sông này

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi già, đầu tóc bạc phơ
Mắt mờ, tay run chống gậy
Đầu thềm đứng ngóng chơ vơ

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi mù, thêm cả chứng phung
Bên đường, chìa lon run rẩy
Hứng từng xu phước ai tung

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Tôi về thăm lại cố hương
Đứng cạnh bờ rào… tiểu bậy
Uống xe nước mía dọc đường

Tôi thăm suối đồi nương rẫy
Ngồi ăn cơm dưới tàng cây
Đánh một giấc trưa thật đẫy
Thỏa lòng xa cách bao ngày

Trong mơ tôi đi tìm kiếm
Bạn bè tán gẫu, đọc thơ
Khui mở từng rương kỷ niệm
Từ kho ký ức mịt mờ

Thằng giờ đã là ông ngoại
Thằng làm ông nội…sướng chưa?
Giật mình soi gương ngó lại
Trên đầu, chừng tóc đã thưa

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Mấy o người mẫu khoác vai
Tôi nói lòng đầy e ngại
…Tui nhà quê lắm cô hai!

Đêm qua nằm mơ tôi gặp
Người hành tinh lạ ghé qua
Họ chào, tôi run lập cập
Ruột gan muốn lộn tung ra

Đêm qua mơ, tôi nói gỡ
-Cuộc đời đâu có gì vui
Chợt nghe sau lưng ai quở
-Tên này có mắt mà đui!

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Áo dài khăn đóng thật nhiều
- Có tiếng: lại cho ta biểu
Làm sao con đến được đây?

Đêm qua nằm mơ tôi hỏi
Chuyện cùng mây, gió, sao, trăng
Vì sao các người không mỏi
Dám truyền ta bí thuật chăng?

Đêm qua nằm mơ tôi…mớ
Vợ nằm bên cạnh lay hoài
Sáng ra nhủ anh thuật lại
Lắc đầu cười dạng ngu ngơ

Đêm qua tôi mơ…trái đất
Đang quay đột ngột đổi chiều
Tất cả chúng ta bị hất
Về miền lạc cảnh phiêu diêu

Đêm qua nằm mơ tôi gọi
Tên tôi suốt một quãng đồng
Lời đáp…mịt mờ sương khói
Đất trời tịch lặng mênh mông

Đêm qua nằm mơ tôi hát
Nối theo tiếng chị ru hờ
Lời ru thành cơn gió mát
Thổi vào tôi một vần thơ

Nàng thơ cùng tôi thủ thỉ
Tôi ngồi vấn lại tư lương
Ta , người bao lâu rồi nhỉ ?
Áo cơm chặn nẻo thiên đường!

Đêm qua nằm mơ tôi thấy
Lá xanh vẫy tiễn hoa về
Cội nguồn ra đi ngày ấy
Ngậm ngùi nhớ xó vườn quê

Đêm qua nằm mơ tôi khóc
Tỉnh ra mừng chẳng ai nghe
Nước mắt tuôn thành suối ngọc
Muộn phiền trôi tấp sau hè…

GỬI NGUYỄN TẤN ON

Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
( Nguyễn Bính )

Kinh mến tặng anh Nguyễn Tấn On

Đọc thơ quê , Nguyễn Tấn On
Lòng nghe ngọt đậm vị don quê  mình
Đà Lạt  sơn thủy hữu tình
Rưng rưng  phượng  tím , yên bình phố trưa
Buổi về Quảng Ngãi  vấp mưa
Áo ai cởi  ném sông xưa trong ngần
Chợ quê chưa mỏi đôi chân
Mà ta đã dạo bao lần trong mơ
Hồn quê nhập mấy bài thơ
Gió quê thổi mát đôi bờ ruộng thơm
Đường quê  thoang thoảng mùi rơm
Mẹ quê gom nắng thổi cơm bếp chiều
Sáo quê thổi lộng cánh diều
Đò quê chở bóng tịch liêu trăng ngà
Chùa quê nhớ tuổi thơ ta
Xuân quê đi lễ theo bà đội mâm
Chổi quê quét tiếng dậy thầm
Bóng quê trùm bóng thân , tâm muôn nhà
Thơ quê đọc tận xứ xa
Hỏi quê … ồ! khói sương…à ơi bay!!!

MỪNG SINH NHẬT THỨ 21 CỦA EM,
CÔ GÁI SINH NGÀY 21/1

Còn gì không em?
Khi ngày mai ta xuôi tay trả hình hài cho đất
Ngày vẫn buồn trời lất phất mưa tuôn
Nắng vàng hoe từng giọt ấm trong hồn
Gió rên rỉ rít qua từng kẽ lá
Ngày mai đến em nhìn đời có lạ?
Có hoa trôi trong dòng nước thời gian
Có sầu miên man những phút bàng hoàng
Hay tim nhảy điệu vui từng nhịp chậm?
Trang giấy trắng giọt mực nào đã thấm
Vẽ đời bình yên, những phút băn khoăn
Vẽ những đêm khuya thao thức muộn mằn
Vẽ đông xám thu vàng cùng xuân xanh và hạ về rực nắng
Đời mai có vui ngon như quả táo thơm em đưa môi cắn
Tự hỏi ngày mai đời có yên lành
Hay như sóng vùi tan bọt bể
Như trận lốc thu hốt lá lìa cành
Và em còn bên anh
Ta còn vẹn cả hai…(?)
Thôi cũng đừng nhắc chuyện tương lai
Đừng nghĩ chuyện ngày mai xa lắc
Xin nhớ ngày em mở mắt chào đời
Tiếng khóc dạ đề còn vọng bên nôi
Như lời hẹn thề đến tận hôm nay
Ta cùng nhau chơi trò cút bắt
Và hôm nay khi cành xuân khẽ hát
Khúc xôn xao chớm hai mốt nụ tròn
Nhìn đông tàn gió bấc ghé môi hôn
Mà quà tặng mùa xuân
Trời làm cơn mưa chiều, mềm thơm đất đỏ
Anh nhắc nhỏ hăm mốt lần hăm mốt
Hai mốt lần đếm hai mốt trên tay
(Như tay run xoa nhẹ lá bài tây
Hai mốt sáng tươi mừng được cuộc!)
Anh thở đêm sâu mềm môi khói thuốc
Hai mốt đến thăm em bỏ số không tròn
Con cuốn chiếu ơi hãy bật mình đứng dậy
Ngẫng mặt nhìn đời dù số một cô đơn
Ta sẽ gần hơn khi mùa sang xuân đến
Hai số đôi trùng tìm đứng cạnh bên nhau
Sau hai mốt hẹn chờ dù gió mưa sa
Đừng bẻ gãy thành ba chiều thất vọng…
Mừng sinh nhật em
Anh thức tàn đêm lạnh cóng
Nghe lao xao ngoài trời
Chim én về
Làm tổ nhánh thông non…

No comments:

Post a Comment

Thơ Đạo 3

     Từ nguyên thủy rừng già dòng suối chảy     Bưởi hoa vườn mưa tạnh ửng phù dung     Tình đá tượng vẫn còn nguyên vẹn lắm     Gióng hồi c...