Monday, March 22, 2021

Thụy Sơn 3

 

CHO NGƯỜI NẰM XUỐNG
Người vừa đi đêm qua
Hồn ta hạt sương sa
Giọt buồn nằm trên lá
Giọt tan giữa yên hà
Người vừa đi theo mây
Thơ trôi về ngang đây
Cuộc rong chơi trần thế
Tình cờ. Nào ai hay!
Người về như cơn mơ
Suối khóc lời cạn khô
Rêu phong sầu mấy tuổi
Dải sô trắng huyệt mồ
Đời người Ôi chiêm bao
Đò trôi về phương nào
Bóng mong manh sương khói
Phù Vân. Phù Vân ...sao?
 
Vĩnh biệt bạn Trầm Tuyết Mai
 
TÌNH CỜ
Hồ thu ba lặng sóng
Chiếc lá chờ duyên rơi
Nước ôm trăng nửa bóng
Bắt đầu hay phai phôi
Đất trời chưa chạm môi
Vô ngôn gió thay lời
Thiên hà đêm say tỉnh
Đất trời còn hai nơi
Phù vân lạc xa xôi
Ngược trôi về núi đợi
Xưa sau mờ chứng tích
Mộng du rồi tan thôi
Sông cứ trôi cứ trôi
Đò xuôi truông chẳng vội
Hai hạt nắng cuối trời
Tình cờ rơi ...đang rơi
Hai hạt nắng cuối trời
Tình cờ rơi ...rơi ...rơi!
 
XIN LÀM NGƯỜI THẮP NẾN
Những người đàn bà xin làm người thắp nến
Lửa nhóm trong thơ huyết lệ tâm hồn
Bầy vượn mẹ nép ngày trên tán lá
Nhai lại tuổi mình tròn khuyết một tháng ba
Những người đàn bà gánh chữ đi xa
Qua bao giao lộ đèn xanh đèn đỏ
Thân cổ lục hồn ngữ ngôn hoá đá
Lời rêu phong Chạm trổ giấc mơ ngàn
Đêm chảy qua ngày hồn hoá dung nhan
Uống dòng đục dòng trong bụng còn úng thủy
Đêm trắc ẩn gọi ngôn từ thức dậy
Mây trăm năm ân sủng đến vô cùng
Những người đàn bà có mẫu số chung
Nuôi lớn câu thơ Tính bằng hơi thở
Sống là cho Tay không về với cỏ
Nhẹ nhàng ôm Dịu dàng ngủ Đất ơi!
 
BẾN ĐỢI
Nắng lạc chân trời lẩn khuất đâu
Hoàng hôn về vội phía chân cầu
Lèn tơ lụa dệt chưa ra sắc
Kết sợi tằm đan đã rõ màu
Một bận đò khuya chờ khách cuối
Hai con nước cũ hẹn trăng đầu
Tay còn cố giữ bàn tay chặt
Sóng vỗ ru bờ sóng vỗ lâu
 
NƠI BẮT ĐẦU
“Nắng Sài Gòn em đi mà chợt “ rét *
Cô Vi tàng hình qua phố thênh thang
Em giấu mặt đường bay đêm vội vã
Đến và đi lặng lẽ một ngả về
Chiết rượu Hồng Đào lan tỏa hồn quê
Tưới tẩm ngày xuân mềm cơn say bè bạn
Đò đưa khách tao nhân chiều mắc cạn
Cuộc tao Phùng chén tạc hẹn mùa sau
Nắng Sài Gòn tắt lịm phía không nhau
Tóc chẻ lọn phơi chiều trên mái phố
Không giây bắt đầu nên không giờ kết thúc
Đâu tương Phùng mà tính chuyện chia ly
Em trở về nơi đã bắt đầu đi
Như mây trở lại mưa sau ngày bấc lạnh
Nơi có dòng sông cho em tỏa nắng
Cám ơn Sum vầy mai dẫu biết phân ly.
 
PHÓNG SINH KÝ ỨC
Người đàn bà giấu mặt sau dải khăn mây
Bềnh bồng phóng sinh ký ức
Đêm thần thoại bước trần gian dạ vũ
Mức thánh Valentine rửa tội dại khờ
Sao mai mở cổng trời hôn phối sao hôm
Sông trăng hoài thai nhánh dậy thì chưa kịp lớn
Người đàn bà ngại ngần cắn đôi vạt áo
Vén dải khăn mây thả gió đi vào
Bầy én cũ cũng theo ngày hoàn tục
Áo y xưa vá nửa giấc mơ sờn
Đôi dế nhỏ trốn chiều đi ngủ sớm
Gối trên trang cổ lục một thiên tình
Hai người ngồi giấu mặt sau dải khăn mây
Mặt đất bình yên sóng thần trong mắt
Một người là cánh diều người kia là gió
Ngữ nguyên xưa bờ cỏ gió đi về
Ngày Valentine
Người đàn bà ngồi đếm ngược từng trang cổ lục
Chữ tương Phùng mục rữa đã trăm năm
Tranh cổ tự hốt nhiên hoá thạch
Đêm tình nhân sao rụng trắng thiên hà
Người đàn bà giấu mặt sau dải khăn mây
Bềnh bồng phóng sinh ký ức ...
 
 
Mẹ về tắm nắng Sài Gòn
Con. cơn mưa nhỏ mát hòn đảo xa
Rừng phong đêm bỗng trổ hoa
Mùa xuân về giữa thu pha tóc mềm .
 
TÂM BÃO
Đàn cú trắng sang bờ hấp hối
Đêm hỗn mang thiên thần áo trắng bay về
Nơi không gian phổi người không đủ thở
Nơi thời gian cây cỏ ngậm sương buồn
Nơi tuyến đầu Giặc trá hình khuynh đảo thế nhân
Vầng trăng đêm nay tiễn đoàn quân ra trận
Đất nước gọi người chiến binh thầm lặng
Cuộc đối đầu giấu mặt giành từng hơi thở hồi sinh.
Bước viễn chinh không chiến bào không kỵ mã
Không báu gươm khuất phục giặc quy hàng
Chiếc áo blouse huyền thoại thế kỷ sang trang
Trước hy sinh ngôn ngữ thành bất lực
Tình đồng loại trong trái tim nhân bản
Tấm lòng chín mươi triệu đồng bào đổ về tâm bão thành sông
Từng ngọn hoa đăng chở lời nguyện cầu sau cánh cổng ...mênh mông
Nước sông Hồng vẫn dạt dào mùa xanh hy vọng
Những cây cầu chở mặt trời qua phố
Chở ánh sáng vỗ về đêm tối
Chở tình người gần lại với người hơn

No comments:

Post a Comment

MDTTA 17

  Pháp đệ 68 xuân thu Hôm nay Kỷ niệm Pháp đệ 68 xuân thu, Đã đi qua 2/3 đời người Như lão ngựa vượt dặm trường gian khó Qua cõi người s...