...tôi để lại một vầng trăng cổ độ
soi hoang mang trên gợn nước lệ hồ
người giữ mãi trong tay lời yêu gió
rời rợi buồn...nghe khói muộn... hư vô!
(trăng 16, tối nay)
người giữ mãi trong tay lời yêu gió
rời rợi buồn...nghe khói muộn... hư vô!
(trăng 16, tối nay)
KHÚC NGÂU
Thiên sứ muôn đời trong sáng
Thiền sư đôi lúc lỗi lầm
từng ngày chia nhau khổ nạn
Đừng hỏi ai người vô tâm...
Đời vẫn trầm luân nhật nguyệt
Sương tàng rơi ướt đêm thâu
Thảng thốt những hàng lệ tuyết
Bờ xa, bến thẳm về đâu...
Một dòng mong manh khói biếc
Buông tay...gió tạt hiên người
Nhắm mắt...thả lời ly biệt
Một điều không nói
rơi...
rơi...
ĐÊM
Ngoài hiên hồ ly bước khẽ
Nghẹn ngào giọt nến lung linh
Trang sách thở dài rất nhẹ
Thư sinh rơi bút giật mình
Từ đó đêm thành cổ tích
Thơ đề trên vạt áo xanh
Thời gian phai nhòa ảo ảnh
Mơ hồ sương khói mong manh
Từ đó đôi bờ huyễn ngạn
Chỉ là một chạm hoang mang
Ngàn xưa - ngàn sau phiêu dạt
Chỉ là một bước lang thang
BÀI TẶNG DOANH DOANH
Em ở phương nào xa khuất quá
Cầm tiêu hợp tấu biết tìm đâu
Lang thang muôn nẻo đường phiêu dạt
Chìm nổi trong ta khúc phượng cầu
Xuống núi ngoảnh nhìn sương huyễn hoặc
Quán nhỏ ngừng chân ngắm bụi mờ
Ta thân ly khách đường mây trắng
Cũng thể dòng sông lác đác mưa
Môi nếm nỗi buồn men rượu đắng
Ly này, ly nữa chỉ mình ta
Ta gọi bên trời Doanh muội muội
Nước mắt thay lời độc ẩm ca
Độc ẩm...đành thôi, người lữ thứ
Trông vời cố quận chỉ là mây
Chém xuống dòng sông trăm nhát kiếm
Nước vỡ...như lòng ta trưa nay...
MƯA
Mở lòng tay những ngón hoa
Khúc phiêu du rớt trong tà huy say
Một phù vân thảng thốt bay
Vầng trăng xanh lỡ lưu đày kiếp xưa
Mở lòng tay chỉ hạt mưa
Long lanh như giọt lệ vừa thiên thu
Này tôi...đừng để sương mù
Này tôi nghe tiếng âm u gọi mình
Này tôi quay mặt lặng thinh
Trời xanh mây trắng vô tình của nhau
Đừng chờ đâu chắc ngàn sau
Hãy chờ...có lẽ ngàn sau sẽ là
Một nguyên vẹn - một giang sơn rạng ngời
Mai kia con bước xuống đời
Tủi thân, con có buông lời trách ba?
Nghẹn ngào viễn phố sương sa
Nhánh Phong Du nhớ quê nhà trắng mây...
Chọn thân phận - chọn lưu đày
Nghe trong tan nát bóng ngày bay nghiêng
Tiếng chim rã giọng ưu phiền
Mộ ba, nằm khuất bên triền cỏ lau...
(22/4/2021)
Những giọt chiều rơi những giọt chiều
Nghe hồn khuya rủ cánh liêu xiêu
Có bầy dơi muộn về qua ngõ
Treo ngược tình ai trên phiến rêu!
Những nỗi niềm riêng những nỗi niềm
Ai cầm hạt nắng thả vào đêm
Có phải nghìn xưa vầng nguyệt khuyết
Quạnh quẻ màu trăng lạnh lưỡi liềm!
Những giấc mơ tàn những giấc mơ
Khuất trong vô thức một dòng thơ
Có ai ngồi lại bên thềm vắng
Khua động lòng đau một bến bờ!
Những dòng sông cũ những dòng sông
Phiêu bạt về đâu cánh nhạn hồng
Chiều đã phai tàn bên kia núi
Ai còn trôi dạt phía hư không ...
VỌNG ÂM
BUỒN
Mưa phương nào tôi che người phương ấy
Chiều dần tàn trên mái ngói rêu xanh
Bầy quạ nhỏ đưa đêm về ái ngại
Lời chia tay muốn nói cùng không đành!
Tôi lơ đãng đưa người cây thánh giá
Người đa mang từ buổi ấy lên đường
Nghe sóng vỗ trong lòng con ốc nhỏ
Và quanh tôi muôn thuở vọng âm buồn
Khi không thể chia cùng nhau khổ nạn
Thắp cho người ngọn nến cháy rưng rưng
Từng giọt nến rơi vào đêm tan nát
Mái hiên khuya gió tạt buốt căn phần
Mưa phương nào tôi che người phương ấy
Chiều dần tàn trên mái ngói rêu xanh
Bầy quạ nhỏ đưa đêm về ái ngại
Lời chia tay muốn nói cùng không đành!
Tôi lơ đãng đưa người cây thánh giá
Người đa mang từ buổi ấy lên đường
Nghe sóng vỗ trong lòng con ốc nhỏ
Và quanh tôi muôn thuở vọng âm buồn
Khi không thể chia cùng nhau khổ nạn
Thắp cho người ngọn nến cháy rưng rưng
Từng giọt nến rơi vào đêm tan nát
Mái hiên khuya gió tạt buốt căn phần
Tháng Tư
Chỉ là sợi khói mong manh
Mà tan vỡ hết trăm nghìn ước mơ
Tàn nhang rơi lạnh chiều mờ
Hồn xiêu lạc giữa bến bờ tử sinh
Từ con, lạc phố - vô tình
Tìm trong gương chỉ thấy mình mồ côi
Thuyền ai chở cả chiều rơi
Chở đêm chập choạng về nơi mộ phần
Rừng khuya - gió núi - dặm trường
Màu mây viễn phố cố hương xa vời...
Chỉ là sợi khói mong manh
Mà tan vỡ hết trăm nghìn ước mơ
Tàn nhang rơi lạnh chiều mờ
Hồn xiêu lạc giữa bến bờ tử sinh
Từ con, lạc phố - vô tình
Tìm trong gương chỉ thấy mình mồ côi
Thuyền ai chở cả chiều rơi
Chở đêm chập choạng về nơi mộ phần
Rừng khuya - gió núi - dặm trường
Màu mây viễn phố cố hương xa vời...
No comments:
Post a Comment