Saturday, August 20, 2022

01- Nhiên Hạ 2

 
KHÚC THIỀN CA
Tiếng chuông nguyên thủy lại về
Không gian tĩnh mịch tứ bề lặng yên…
Bình minh nắng rọi qua hiên
Câu thơ rụng giữa giấc thiền tỉnh, mê…
Ai đang giữ trọn lời thề
Qua hà bỉ ngạn tìm về cội nguyên
Ai trong Hàn Cốc lập nguyền
Nhập vào cảnh giới vi huyền chân như
Tiếng ngân vọng giữa phù hư
Vượt qua huyễn mộng ngôn từ thế gian
Ẩn mùa kiết hạ miên man
Hàng tâm động, giữa lá vàng nhẹ rơi!
Thất am khép lại ngôn, lời
Lắng nghe chuông vọng giữa trời bao la
Tâm nương giọt nắng chiều tà
Ru hồn trỗi khúc thiền ca tịnh huyền…
 
GIẤC TỊNH
Con đò đậu bến giữa mờ sương
Khoảnh khắc bình yên tĩnh lạ thường
Nắng phả ven đồi loang ngũ sắc
Mây vờn mặt sóng phủ tà dương
Bờ xa đá tạc màu thiên kỷ
Tận đáy sông in nỗi đoạn trường
Mỏi bước dừng chân tìm giấc tịnh
Nghe mình lấp lửng tợ làn sương…
 
Ngắm Vẻ Muôn Trùng
Trũng núi sương mờ thoảng bụi bay
Triền cao lãng tử ngắm bao ngày
Thông vàng mãi đợi làn mây lả
Sậy tím luôn chờ ngọn gió lay
Khúc khuỷu sông trườn qua tịnh thất
Vòng quanh suối cuộn giữa nương cày
Dừng đây rũ hết lòng khơi đục
Viếng cảnh muôn trùng dạ cũng say.
 
KIM BẰNG
Ven rừng cánh hạc xoải triền sông
Kết bạn làm thơ bỡn nắng hồng
Chén rượu tu cùng trong hạ vãn
Chung trà uống cạn giữa tàn đông
Tương phùng gởi gấm tình tri ngộ
Gặp gỡ hàn huyên ý niệm đồng
Bốn bể sơn hà kham cuộc lữ
Kim bằng nghĩa khí gợn tràn sông…
 
NƯỚC CHẢY VỀ ĐÂU
Vọng Cảnh hoàng hôn sáng lạ thường
Thuyền qua ánh bạc cả dòng Hương
Mây ngàn vọng mãi lời chuông thỉnh
Gió lộng hoài reo cảnh nguyệt nhường
Tĩnh lặng thông già ôm nắng đổ
Nghiêm trì đạo sĩ xả niềm vương
Mờ xa núi Ngự làn sương phủ
Nước chảy về đâu giữa đoạn trường?
 
HỢP TẤU
Vũ trụ bừng lên muôn sắc toả
Cành khô tàn lụi với thời gian
Ngàn sao lấp lửng trời cao rộng
Ta ở nơi đâu giữa đại ngàn???
Năm tháng ta về như củi khô
Trời cao mây trắng vẫn lựng lờ
Sông xanh đọng mãi lời non nước
Núi rộng in hằn những ước mơ?
Thiên hà tinh tú vẫn còn đây
Mãi sáng lung linh với nhánh gầy
Tuế nguyệt đi qua đồi sương phủ
Hồ sâu thổn thức bóng chiều vây?
Thời gian vóc hạc cũng điểm sương
Nhởn nhơ dong ruổi chốn vô thường
Miên man hợp tấu cùng tri ngộ
Duỗi khắp giang hà bạn tứ phương.
 
XOÃ TÓC
Ngõ vắng hoàng hôn toả rạng ngời
Em ngồi xoã tóc đợi chiều rơi
Vầng mây lẽn đến vờn tay ngọc
Ngọn gió luồn qua bỡn cúc hời
Nỗi nhớ đong đầy vương vạt áo
Niềm thương trĩu đọng trải ngàn khơi
Sông dài nhuộm thắm tình sơn nữ
Đẫm cả rừng hoang lộng sắc trời…
 
TIẾNG XƯA
Viết gì cho những ngày xưa
Tháng ba vẫn tím đường mưa ban đầu
Em về qua cuộc bể dâu
Nghe câu thơ cũng bạc màu trong tim .
Tháng ba nhớ nổi thương chìm
Tiếng xưa rơi xuống lặng im phố buồn ...
Người đi chớp bể mưa nguồn
Người đi nắng mỏng cánh Chuồn bay ngang ...
Tiếng xưa, em với trăng tan
Thương hoài cánh gió mênh mang Thương hoài ...
Hương Vy Vy
 
U HOÀI
Tháng ba giấc điệp chưa ngoai
Giọt mưa còn đọng bên ngoài song thưa
Tháng ba nhớ mấy cho vừa
Nỗi buồn muôn thuở vẫn chưa phai màu…
Tháng ba chìm nổi thương đau
Ai qua có vớt nỗi sầu mênh mông
Hợp tan chi hỡi tang bồng
Ai về vẫn nhớ gót Hồng nghiêng vai?
Tháng ba tình vẫn u hoài
Sầu miên vẫn đọng non đoài Sầu miên…
 
TRĂNG HUYỀN VIỄN XỨ
Trăng về ngủ trọ nhà tôi
Mấy hôm trà tách cũng ngồi vui chung
Như đôi bạn hữu kỷ phùng
Đạo bàn thơ thảo với trùng duyên vây
Hữu duyên tao ngộ nơi nầy
Trăm năm cõi mộng guộc gầy tiêu tương
Ngẫm đời bao chuyện nhiễu nhương
Ngẫm mình phế tích đôi đường bấp bênh
Lời thơ miên viễn gập ghềnh
Như sương khói nhả bồng bềnh sớm mai
Duyên trần luyến đậm tình ai
Mà trăng vẫn cứ miệt mài sớm khuya
Chung trà thi vị sẻ chia
Lời thơ ước lệ có đầm đìa tuôn?
Án thư vẽ một nét buồn
Cánh chim cô lữ còn buông tiếng chùng!
Tình trà cạn với tình chung
Ánh huyền lấp lửng giữa trùng trùng khơi
Quê hương nhạn khuất xa vời
Trăng huyền viễn xứ, một đời chung chiêng…
 
Vạt Áo Phong Trần
Thương vạt áo cháy sờn trong khói lửa
Dáng phong trần trăn trở giữa chiều phai
Trong cốc vắng gió lùa qua khe cửa
Ru nét buồn nhỏ lệ xuống trần ai?
Đời chiến sĩ vi hành không ngừng nghỉ
Nào sá chi chướng ngại với đao thương
Nâng cốc rượu uống cạn tình tri kỷ
Khoác hùng tâm dong ruỗi bước lên đường
Trời nắng hạ sương mây tràn dốc núi
Áo chinh bào lộng cả ánh tà dương
Tâm đã quyết ngẩng cao đầu không cúi
Trước hiểm nguy rình rập giữa sa trường!
Trong tĩnh lặng lắng nghe đời nghiệt ngã
Quê hương này còn lắm lũ yêu ma
Dòng suối nhỏ vẫn trôi về biển cả
Dẫu tháng năm ẩn náu giữa san hà
Hỡi tiền nhân qua bao đời oanh liệt
Gót sen hồng vẫn in đậm đầu non
Phận nữ nhi dẫu môi hồng mắt biếc
Hạo khí này vẫn vẹn một lòng son!
 
VÔ VI CÕI HẰNG
Hạc đi vào giữa ba đào
Nghiêng đôi cánh vỗ đón chào hư không
Hạc bay trong cõi tang bồng
Vui đời nguyện với non sông hải hà
Cánh bằng xoải giữa mưa sa
Bụi hồng bám mãi trong tà áo sương
Hạc bay vào chốn nhiễu nhương
Dang đôi cánh thở đoạn trường điêu linh
Hạc luôn ôm ấp khối tình
Non sông một dãi bên mình keo sơn
Bốn mùa xoải cánh cô đơn
Thấp cao với những tủi hờn nhục vinh
Hôm nay Hạc lại đăng trình
Quay về cốc lạnh gởi mình hang sâu
Ẩn thân tìm lẽ cơ cầu
Huyền vi vọng giữa giang đầu véo von
Đường xa in dấu chân son
Đạo đời xoắn cả lối mòn liễu nghi
Tâm nương bóng huệ từ bi
Bừng con mắt tuệ……vô vi cõi hằng…
 
BẠCH MÃ
Cốc lạnh đìu hiu suối chảy qua
Làn sương phủ trắng gợn la đà
Ven rừng lá rụng quanh đường nhỏ
Cuối bản hoa tàn ngập lối xa
Ẩn sĩ tìm an trì chánh niệm
Tiều ông nghỉ mệt đón trăng ngà
Đông về trở giấc đồi Bạch Mã
Thác đổ trên ngàn vọng thiết tha…
 
Thơ Đề…
Thơ đề trên chiếc lá
Gió đã cuốn trôi đi
Giọt sương còn trĩu đọng
Long lanh ánh tư nghì
Sớm mai nhìn cuốn lá
Lơ lửng giọt sương trong
Nghe tâm mình chợt lạ
Giữa sát na tang bồng
Xuân đi rồi đông đến
Giọt sương hoài vẫn trong
Bến tâm mình như đã
Chuyển vần thơ xuống dòng
Thơ đề trên phiến lá
Đã trôi theo muôn trùng
Vẫn còn đây là cả
Một khoảng trời mênh mông…
 
Huyền Vĩ Một Dòng Sông
Giữa thao thức suối ngàn reo với gió
Đẹp lạ lùng huyền vĩ một dòng sông
Em vẫn đó giữa âm thầm khuất bóng
Trôi thênh thang theo bọt sóng trắng ngần
Ta thao thức lặng nhìn em qua đó
Giữa muôn trùng heo hút của rêu phong
Ta thổn thức với nắng chiều lấp ló
Quyện theo em bên cuốn lá men dòng...
Em hạt bụi trong dòng sông huyền vĩ
Tự kiếp nào là lớp sóng phế hưng
Ta kiếp đá xin được là tri kỷ
Đi bên em cho thoả chí tang bồng
Ôi đẹp quá một dòng sông huyền mỵ
Điểm tô đời với muôn sắc mê ly
Em hạt bụi qua thiên thu tích luỹ
Hiện nguyên hình huyền vĩ một dòng sông!!!
 
Gánh Thơ
Ta đi vào chốn trần gian
Gặp Thơ Nhiên Hạ miên man bên dòng
Suối thơ một gánh long đong
Suy tư mấy nét rêu phong phận người
Bạn hiền kết nghĩa làm vui
Có trăng mây nước bên trời quạnh hiu
Niềm vui cũng lắm tao tiêu
Vui thơ đối ngẫu dăm điều sẻ chia
Ý thơ xuất đã chưa lìa
Mà nghe thơ rụng bên bìa núi sông
Cội nguồn gặp gỡ sương trong
Mụ chuông thổn thức mạch dòng tâm giao
Nét thơ phóng tự hôm nao
Mà ôm Hương Ngự ngủ vào đêm đông
Ngự Bình đá phủ rêu phong
Thiên thu soi bóng đục trong dật dờ
Huyễn hoằng một gánh hoa thơ
Tặng người duyên ngộ bên bờ hữu duyên
Trăm năm vọng mãi lời nguyền
Gánh thơ gánh cả ý thiền mênh mông!
 
TRĂNG HUYỀN VIỄN XỨ
Trăng về ngủ trọ nhà tôi
Mấy hôm trà tách cũng ngồi vui chung
Như đôi bạn hữu kỷ phùng
Đạo bàn thơ thảo với trùng duyên vây
Hữu duyên tao ngộ nơi nầy
Trăm năm cõi mộng guộc gầy tiêu tương
Ngẫm đời bao chuyện nhiễu nhương
Ngẫm mình phế tích đôi đường bấp bênh
Lời thơ miên viễn gập ghềnh
Như sương khói nhả bồng bềnh sớm mai
Duyên trần luyến đậm tình ai
Mà trăng vẫn cứ miệt mài sớm khuya
Chung trà thi vị sẻ chia
Lời thơ ước lệ có đầm đìa tuôn?
Án thư vẽ một nét buồn
Cánh chim cô lữ còn buông tiếng chùng!
Tình trà cạn với tình chung
Ánh huyền lấp lửng giữa trùng trùng khơi
Quê hương nhạn khuất xa vời
Trăng huyền viễn xứ, một đời chung chiêng…
 
XOÃ TÓC
Ngõ vắng hoàng hôn toả rạng ngời
Em ngồi xoã tóc đợi chiều rơi
Vầng mây lẽn đến vờn tay ngọc
Ngọn gió luồn qua bỡn cúc hời
Nỗi nhớ đong đầy vương vạt áo
Niềm thương trĩu đọng trải ngàn khơi
Sông dài nhuộm thắm tình sơn nữ
Đẫm cả rừng hoang lộng sắc trời…

No comments:

Post a Comment

Thơ Đạo 3

     Từ nguyên thủy rừng già dòng suối chảy     Bưởi hoa vườn mưa tạnh ửng phù dung     Tình đá tượng vẫn còn nguyên vẹn lắm     Gióng hồi c...