Tuesday, August 25, 2020

Thông Nhã

Biết đời mình rong rêu,
Thì ngại gì mưa nắng
Biết nẻo về tang trắng
Ngại gì bàn tay không.
Đứng trước ngọn gió đông
Cười cành hoa năm cũ
Đôi khi mình du thủ
Để thấy mình mênh mông.
Biết dẫu động ngày đêm
Sóng tan về với nước
Ta một đời xuôi ngược
Thoảng bóng gầy khôn nguôi.
Nay mượn thân cát bụi
Sống trọn kiếp phù du
Bước ngang bờ hư thực
Ca lên lời thiên thu.


Trở về hứng giọt sương mai
Vo tròn vạt nắng vuốt dài sợi mây
Về nghe tiếng suối vơi đầy
Tiếng thông vi vút tiếng Thầy dịu êm
Trở về nương tựa chị em
Bao đời phiêu bạt triền miên tháng ngày
Hư hao một tấm thân gầy
Mê mê tỉnh tỉnh vũng lầy thế nhân
Được thua còn mất tranh phân
Đi tìm ảo ảnh vạn lần trắng tay
Về đây hoa cỏ hiện bày
Mát trong bóng nguyệt tỏa đầy đêm thu
Chỉ còn có một chữ tu
Buông đi đừng giữ mây mù làm chi
Hải môn đã mở lối đi
Vầng dương đã tỏ mong gì nữa hơn.


No comments:

Post a Comment

MDTTA 17

  Pháp đệ 68 xuân thu Hôm nay Kỷ niệm Pháp đệ 68 xuân thu, Đã đi qua 2/3 đời người Như lão ngựa vượt dặm trường gian khó Qua cõi người s...