Tuesday, February 9, 2021

Ca Dao 4

 Ca Dao 4

 Tạ ơn mùa xuân - Tần ngần thu – Thẫm dòng hương xưa – Thầm thì với biển - Tháng ba – Tháng sáu – Thao thức - Thắp chiều – Thềm thu nhớ - Thoáng xuân – Thôi, về - Thu - Thu mỏng – Tiêu khúc - Tình trăng và biển - Tóc nguyệt – Trầm tư đêm – Trăn trở - Trăng và biển – Trăng và biển 2 – Trên đỉnh xuân hồng – Trôi cùng sợi khói – Từ biệt tháng ba – Ướp bồng bềnh hương - Vàng phai phiến nhớ - Vàng xưa ơi - Vô – Vô tình sắc tím - Với tay xin miền vô ưu - Vớt – Xiên bóng nắng chiều – Xuân chín  

Tạ Ơn Mùa Xuân
Xin tạ ơn mùa xuân
Đã gửi bên đời chút nắng
Nhụy hoa vàng thơm óng ả làn môi
Xin tạ ơn tiếng chuông nguyện đêm trôi
Gióng giả khúc giao thừa vô tận

Xin tạ ơn mùa xuân
Đã mang niềm vui cho thân phận
Muối mặn không đọng lại bến thời gian
Ngày bình yên, thôi sóng gió dâng tràn
Xuân nhảy múa, hát reo trên lá mục

Xin tạ ơn người,
tạ ơn hạnh phúc
Xin tạ ơn đời,
tạ ơn những đớn đau
Xin tạ ơn những hạt nắng thôi sầu
Đang tụ hội về đây cùng hương ngát
Xin tạ ơn vầng trăng đêm man mác
Cho Quỳnh thơm trắng nuột giấc nồng sâu

Tiếng đàn ngân  thao thức đêm thâu
Từ tiền kiếp vọng nốt trầm bỡ ngỡ
Xin tạ ơn một lời xưa vẫn nhớ
 tạ ơn mặt trời,
 tạ ơn cuộc đời
Trong đất nẩy mầm xuân!

Tần Ngần Thu
về bên sóng phố ta ngồi
lặng thầm với nửa đơn côi lạc bờ
vòng theo chiếc lá bơ vơ
vàng gieo sợi mỏng cung tơ phiếm lìa

vén tà trăng vỡ song khuya
hồng hoang đọng vẫn bên rìa cỏ may
lao xao mép cửa gió lay
hồn đêm còn vọng bờ mây cuối trời

Ơi thu mộng đã tan rồi...

Thẫm Dòng Hương Xưa

Xôn xao sóng dạt bên chiều
Cát mềm, tóc ướt liêu xiêu nắng đào
Mở dòng mực tím chênh chao
Vo tròn dấu cũ đổ vào hoang vu.

Thầm Thì Với Biển 
Bờ trăng đợi niềm vui từ sóng
Vọng trùng dương xao xuyến, dại khờ
Kìa bến mộng biển ơi vàng trăng lồng bóng
Nghìn trùng xa lạc dấu bơ vơ?

Biển thở nhẹ theo sợi tóc tơ
 Đừng hỏi nhé sao trăng lặng lẽ
Tim đau thắt, gối đêm vào lệ
 Biết rồi nụ ấm nở bình yên?

Bờ biển xanh ngát sóng dịu hiền
Có chan chứa miền trăng tĩnh lặng?
Lòng biển lúc tịnh hồ yên ắng,
Có dư âm theo tiếng ru hời?

Tháng Ba
Tháng ba tứa ngọt mềm lên mắt đợi
Xuân phai rồi, Ngày xõa mái heo may
Đêm thắt buộc chút tình xưa sương khói
Trĩu nhánh đời. Nghe khóe mắt cay cay!

Tháng Ba 

Len lén tháng ba
Úp mặt xanh lá
Giọt nắng đồng tiền
Lum lúm nụ cười duyên 

Ai vén tháng ba
Nâng chiều bồng cài lược
Hương xuân tàn 
Còn đầy đặn nắng hoàng hôn
Ngã nghiêng trăng
Bước dặm dài tha thướt
Rảo qua đêm vương dấu vết giận hờn 

Tôi uống tháng ba
Ngợp hồn biển mặn
Nhấp ngọn sóng chiều
Khát cháy một bờ vui 

Và tháng ba Tôi
Cũng len lén
Bùi ngùi...

Tháng Sáu
Tháng sáu cồn cào nỗi nhớ
Gió rung lạc lõng hồi chuông
Lang thang mặt trời bỡ ngỡ
Mắt huyền tóc xõa vai buông.

Nắng hôn nhẹ nhàng trên lá
Mây hồng đọng phớt triền xa
Tuổi biếc hồn còn xanh mãi
Ngày dài phượng nhé đầy hoa

Kìa ai đang ngồi hong tóc
Đánh rơi sợi rối lạc loài
Để ai vấn vương dáng ngọc
Mỏi mòn lối nhớ không nguôi...

Thao Thức
Đêm thao thức ánh trăng nồng trở gió
Hắt hiu buồn bóng lá đọng mây che
Mù sương cuốn đêm hoang mờ lối cỏ
Nửa dòng đời vương đá lạnh sơn khê

Thao Thức
Đêm tóc bủa sợi mờ giăng lạc phố
Khép hoài mong, thao thức trút bên rìa
Xin gửi gắm vào chốn đời lá đổ
Chút vàng se về nẻo đợi xa kia!

Thắp Chiều
Ngày rơi xuống rũ tàn tro lơ đãng
Ướp hoàng hôn nhè nhẹ hạt sương buông
Con gió lạ níu chút vàng hoang hoãi
Thắp chiều lên nghe hụt mảnh tình suông..

Chiều đỏng đảnh mượn trăng non cài áo
Gió như nhiên miền sáng tối cợt đùa
Tôi mắc cạn giữa phù trầm nắng dọi
Khi đếm ngày qua bóng lá hạ đưa...

Thềm Thu Nhớ
    Thu về gieo chút buồn lay
    gieo sầu gieo nhớ gieo ngày bâng khuâng       
    Thu về gieo những ngại ngần
    gieo thưa hạt nắng bên sân lá mềm

   Thu về rớt giọt mưa êm
    rớt đôi sợi khói rớt mềm tóc mai
    Thu về rớt lá trên vai
    rớt buồn lên mắt ngày dài hanh hao

    Thu về vắng tiếng ngọt ngào
    vắng lời ru nhẹ chênh chao tiếng lòng
    Thu về vắng cả nụ hồng
    vắng đôi tay ấm vắng nồng song thưa

   Thu về thôi nhé cơn mưa...!

Thoáng Xuân

Xuân về gõ cửa mầm cây
Trong veo mắt ngọc vòm mây ươm hồng
Giữa đời tay níu hư không
Vương mang nỗi nhớ hương nồng rong rêu

Bên hồ liễu kết khăn thêu
Bóng xuân soi nét nửa chiều nghiêng vai
Một đời ai đợi mong ai
Ngậm ngùi đưa tiễn ngày dài song thưa

Một mình đối bóng trong mưa
Phiến xuân bỗng ướt gương xưa bụi mờ
Phiêu du xuân gọi bến mơ
Tay thon thắp nến mong bờ vui xa

Thôi, Về!
Tôi về ủ lại bìa đêm
Giăng trời thương nhớ ngọt mềm áng mây
Tôi về máng  nắng lên cây
Gọi thương nhớ hóa heo may gợn hồ

Tôi về khơi  ngọn nến khô
Hong tình một giọt lu lơ mịt mùng
Trăm năm cho đến vô cùng
Lời như gió động lên vùng cỏ lau

Hương xuân trải rộng đêm thâu
Dòng đời một khúc che đau giọng cười
Mưa về ướt nắng vàng tươi
Bụi đường vón lại quãng đời gian nan

Mỏi tay ngọn bấc, lá đàn
Xuân xanh giờ đã úa vàng bờ vui...

Thu
Khơi lửa hạ cháy vàng mùa thu tới
Giọt nắng nào đọng lá chín hoang hanh
Nửa góc nhỏ rực màu hoa cúc mới
Mênh mông thu hương lụa trải thơm lành

Khoảnh khắc lạ đưa hồn về với nhớ
Thu miên man cỏ lá góc vườn xưa
Một chút mong. Một chút buồn. Bục vỡ
Chút bâng khuâng. Chút trầm lắng. Và mưa!

Thu Mỏng
Vén gót hạ thu về rẻo gió
Để buồn so phượng rụng hiên đời
Ve lạc lối thôi đành im tiếng
Đổ phiến sầu rêu đá hương phơi

Thu gội tóc cuối ngày mềm mượt
Nghe môi thơm run bật hương chiều
Buồn sà xuống dìm hồn thu thảo
Giọt tà huy khẽ chạm cô liêu
 
Treo hiên quạnh trăng hời nửa mảnh
Ngọn heo may ẩm ướt môi hôn
Bên góc phố ta nghe mòn hẹn
Màu thời gian rót đợi bồn chồn!

Xin gom hết nồng nàn lối cũ
Rắc xuống chiều ngồi đếm hoàng hôn
Vẳng chuông gióng những hồi kinh nguyện
Lặng nghe hồn thu mỏng. Vô ngôn!

Tiêu Khúc
Quyện trầm hương Cúc phủ mờ
Hắt hiu vườn úa lơ thơ đóa mềm
Dật dờ tiêu khúc buông êm
Nốt thăng, nốt giáng hoang đêm. Trăng gầy

Dế càng kéo vĩ cung mây
Liêu xiêu chái bếp qua ngày hoang hanh
Mé hiên đổ bóng giọt tranh
Khối tình vạn cổ năm canh Nhạt nhòa

Khúc tiêu níu bóng hồn hoa
Chút tình chiu chắt cúc hòa lệ đêm
Hương xưa chuốt nhẹ sóng mềm
Lầu xưa rêu phủ bên thềm. Nguyệt đau! 

Tình Trăng & Biển
1.
Theo sóng biển Trăng tìm ngày xưa cũ
Những ngọt lành ru ấm trái tim nhau
Đêm đặc quánh. Bờ trăng gieo khúc nhạc 
Giấc mơ xuân, biển rộng nối nhịp cầu

Hồn biển ấm Cánh buồm thương đỏ thắm
Biển dạt dào, trăng ngọt mộng đêm sâu
Vó bạch mã . Trùng dương dòng thăm thẳm
Vết hài thêu. Trăng nhẹ gót hiên lầu

Bến mộng xưa Đêm đưa hương nguyệt quế 
Trăng rưng rưng, bàng bạc sợi khói ngà
Biển hôn nhẹ, miền trăng thôi rớt lệ
Hong góc đời chín mọng nụ tình xa...

2.
Biển và trăng, chờ nhau từ bao lâu
Sao trăng - biển lại xa vời đến thế
Mong sóng dịu vỗ về lau mắt lệ
Trăng đợi chờ nghìn năm trước, biển ơi
 
Trăng gửi về  lời sâu kín khơi vơi
Nghìn câu nhớ đêm long lanh nguyệt rạng
Gửi đến biển, phiến sóng trần phiêu lãng
Ngọt môi mềm đêm ấm giấc tình xanh
 
Biển và trăng có vướng kiếp phù sinh
Sao bóng  nguyệt chập chờn trên sóng biếc?
Hạt nhớ, hạt thương bốn mùa tròn khuyết
Sóng rì rào gờn gợn nét trăng thanh
 
Mé cát mềm trăng soi gót chinh nhân
Con sóng nhỏ đẫm vàng dòng nguyệt lạnh
Kìa, ai đẩy gió về, bóng nguyệt tan từng mảnh
Để giận hờn gót sóng đổ xôn xao
 
Này sóng ơi, dòng trăng treo trên cao
Buông nhẹ bóng theo sóng vàng vỗ nhẹ
Bờ cát êm, biển - trăng cùng hòa khẽ
Khúc nhạc hồng, khúc nhạc giữa miền êm

Tóc Nguyệt

Hương tóc gieo mùa trăng hạ ấm 
Nguyệt hồ mộng trải sóng ru êm 
Đường trăng môi ngát hương hồng thắm 
Thoảng gió vương thơm nhẹ gót thềm 

Tóc trăng ngọt lựng hương chùm kết 
Thấm đẫm hoa cau sợi mượt mà 
Hương me thơm ngát tay tơ dệt 
Thơm bưởi đang mùa vỡ cánh sa 

Xõa mái huyền mây soi bến vắng 
Bờ trăng lấp lánh bóng vô thường 
Mi ngoan khép nhẹ mềm đêm trắng 
Nhạc vọng lưng trời: Say ...Tóc… Hương...
 

Trầm Tư Đêm
 Hoàng hôn rụng giọt từ trầm lăn khẽ 
Rảo bìa đêm gió lấp lửng bên hiên
Trăng đổ bóng. Hương đêm lan nhè nhẹ 
Nghe sương mềm ướp dấu vết ta riêng
 
Đêm gom nhặt quỳnh khuya giòn nhan sắc
Nét son duyên nghiêng dấu thắm ngọc ngà
Thuyền mây lướt sóng chèo bờ trầm mặc
Khuấy nhẹ sao trời giăng bóng gương nga
 
Ai ngồi đó nhặt trăng rơi phiến mộng?
Soi một thời chạm xướt dấu dư âm
Thầm soát lại hương xưa thơm làn gió
Nét trang đài còn đọng phiếm tơ ngâm
 
Đêm ướt lạnh. Hồn cỏ cây thao thức
Từ nguyệt tà giấc ngọt nõn hương xuân
Từ ta khẽ theo thời kinh, chuông niệm
An nhiên lòng, xanh biếc áng trăng ngân


Trăn Trở

Đêm thao thức, ánh trăng nồng trở gió
Hắt hiu buồn bóng lá đọng mây che
Mù sương vỗ đêm hoang mờ lối cỏ
Nửa dòng đời hóa đá lạnh sơn khê.

Trăng & Biển
 ...Theo sóng biển trăng tìm ngày xưa cũ
Những ngọt lành ru ấm trái tim nhau
Đêm đặc quánh Bờ trăng gieo khúc nhạc 
Giấc mơ xuân biển rộng nối nhịp cầu

Hồn biển ấm Cánh buồm yêu đỏ thắm
Biển dạt dào, trăng ngọt mộng đêm sâu
Vó bạch mã  Trùng dương dòng thăm thẳm
Vết hài thêu Trăng nhẹ gót hiên lầu

Bến mộng xưa Đêm đưa hương nguyệt quế 
Trăng rưng rưng bàng bạc sợi khói ngà
Biển hôn nhẹ miền trăng thôi rớt lệ
Hong góc đời chín mọng nụ tình xa...
 
Trăng & Biển II
Biển và trăng, chờ nhau từ bao lâu
Sao  trăng- biển lại xa vời  đến thế
Mong sóng dịu vỗ về lau mắt lệ
Trăng đợi chờ nghìn năm trước, biển ơi
 
Trăng gửi về  lời sâu kín khơi vơi
Nghìn câu nhớ đêm long lanh nguyệt rạng
Gửi đến biển, phiến sóng trần phiêu lãng
Ngọt môi mềm đêm ấm giấc tình xanh
 
Biển và trăng có vướng kiếp phù sinh
Sao bóng  nguyệt chập chờn trên sóng biếc?
Hạt nhớ, hạt thương bốn mùa tròn khuyết
Sóng rì rào gờn gợn nét trăng thanh
 
Mé cát mềm trăng soi gót chinh nhân
Con sóng nhỏ đẫm vàng dòng nguyệt lạnh
Kìa, ai đẩy gió về, bóng nguyệt tan từng mảnh
Để giận hờn gót sóng đổ xôn xao
 
Này sóng ơi, dòng trăng treo trên cao
Buông nhẹ bóng theo sóng vàng vỗ nhẹ
Bờ cát êm, biển - trăng cùng hòa khẽ
Khúc nhạc hồng, khúc nhạc giữa miền êm

Trên Đỉnh Xuân Hồng
Em Sóng nổi Vết son hồng còn in dấu bờ môi,
Chiều úa Liêu xiêu lời sỏi đá.
Chợt cuối ngày Chân hoang vu nẻo lạ
Chốn hư vô buốt giá nguyệt tà

Anh Mùa xuân Đưa nét chiều nghiêng nhẹ
Gió hoàng hôn bước khẽ gọi sóng về
Nắng níu đời gửi giọt mộng chơi vơi
Hong đóa cúc chín vàng Mang xuân về tắm ngọt

Ta Nghiêng đời nhau Chắt chiu từng giọt
Sóng nối bờ Mềm gót ngọc khát khao
Mùa xuân về đọng lại giữa chiêm bao
Xuân chín nẻo thiên thai, hồng lối mộng.

Trôi Cùng Sợi Khói

Mênh mang biển trời vàng nắng
Chao nghiêng sợi khói lạc chiều
Không trung xanh màu tĩnh lặng 

(Gieo vào chót đời xa vắng) 
Chút buồn tơ khói liêu xiêu

Khói vương hồn thơm bông cải
Khói buồn giăng mắc tuổi thơ
Khói treo phiến sầu hoang dại
Mái chiều thở khói bơ vơ

Tiếng lòng ngậm ngùi thổn thức
Khói tơ giăng mỏng hiên đời
Cành lau xòe bông phơ phất
Tan vào sợi trắng khơi vơi

Mé đời trôi theo lẻ khói
Nặng lòng đóa cúc tàn môi
Đêm qua. Khói hờn giấc vội
Hong buồn khói lệch đường ngôi.

(Nhuộm buồn. Khói đọng miền côi) 

Từ Biệt Tháng Ba
Cho tôi xin từ biệt đóa xuân nồng
Mùa thương cũ ẩn trong lòng đau xót
Tháng ba xưa chiêm bao về rất ngọt
Tháng ba này rớt giọt mặn bờ môi

Cho tôi xin từ biệt giấc mơ trôi
Lời ru ấm đọng hồn đêm khắc khoải
Con đê khan chắn ngang dòng suối
Khép lối về giọt nước mát ngàn xưa

Tháng ba đi sũng ướt tiễn cơn mưa
Ngàn lá úa ngủ yên mùa nắng cháy
Kỷ niệm gọi hanh hao. Đời vẫn chảy
Lối hạ nồng phượng rực giữa lời ve

Tháng ba ơi, thôi nhé áng mây che
Con giông lạ thôi chở về bão táp
Gửi đất bụi tiếng thở dài vấp váp
Xin chút thơm gột nhem nhuốc vũng sầu!

Ướp Bồng Bềnh Hương
Đong đưa tóc gió phiêu phiêu
Miết lên giữa khoảnh nắng xiêu dặm ngàn
Giữa đời bóng xế đổ ngang
Ngả ầm xuống nẻo lênh loang bóng mình

Ô hay cái bóng giỡn hình!
Chợt nghe hư huyễn phù sinh bên đường
Buồn. Vui. Ướp nhẹ chút hương
Bồng bềnh mây mỏng, giọt sương trăng lồng

Phiến chiều hí lộng tiên bồng
Nụ thơm hoa cỏ nhẹ không lúm tiền
Ngân hồi kinh tụng bên hiên
Nghe hồng hoang vỗ ấm triền tịch không.

Vàng Phai Phiến Nhớ
Rừng phai đẫm ướt áo chiều
Đầu truông nai gõ hắt hiu gót sầu
Úa ngày nắng nhuộm thung sâu
Đồi sim cỏ rối mùa ngâu mịt mùng

Vẽ mờ nỗi nhớ chập chùng
Núi nghiêng suối tóc nghìn trùng sợi thương
Phím loan gửi sóng sông Tương
Giấc ngà hồng hạnh rơi đường hoang mơ

Ánh tà trĩu bóng thẫn thờ
Gánh miên man nhớ lên bờ vai thon
Áo xiêm hờ hững nét son
Khúc xưa trôi vuột. Giấc mòn phủ tro!

Vàng Xưa Ơi...

Chút nắng chút hoang hoanh
chút vàng xưa trở lại
Gọi gió vào bóng đổ mé sân rêu
Chút lắng chút mộng vàng xa ngái
Nén hương quê bông cải ngậm ngùi.

Chút nắng…chút hoang hoanh...
...chút vàng xưa hoa cải
Gọi gió về...bóng đổ mé sân rêu
Một chút lắng...chút mộng vàng xa ngái
Nén duyên quê bông cải khóc ngậm ngùi


Vô thanh trong chiều biển động
Triều dâng nhẹ cõi vô chung
Vô tình nắng vương gió lộng
Bước chân lạc giữa vô cùng...

Vô Tình Sắc Tím
Ngày bâng khuâng loang dài sắc tím
Đẫm chút thương, chút nhớ Gót ngà
ngày đông xanh  cõi ta bà
Câu kinh nhật tụng Nắng già vô ưu
 
Chéo áo tím Vô ngôn! Xuôi phận
Bến đò ngang bước sóng lãng du
Ngày hong nắng Gió hong tình Lận đận
Định mệnh nào Trói buộc Áng trăng ru!
 
Đâu vĩnh cữu? Hồng trần - cõi mộng!
Gờ thời gian chen kín lá ngô đồng
Hư và thực Ngày vô tình - Khoảng trống
Sóng bạc đầu Chiều lạc lối hư không...
 

Với Tay Xin Miền Vô ưu
Cơn mưa trút trên ngàn lá
Giọt tràn trên khoé mắt xuân
Trở mùa gió đưa sóng cả
Vàng xưa đẫm ướt gót chân

Gập ghềnh buồn vui bóng đổ
Ngậm ngùi gội vạt tóc thơm
Hoang liêu cỏ đầy tháp cổ
Ngậm ngùi theo giấc vàng ươm

Áo xưa loang chiều hoài mộng
Hồn hoa rụng lối bến mơ
Rẻo chờ lên rêu lắng đọng
Đường xa chân bước hững hờ

Áo xưa theo chiều biển động
Xin đời triều nhẹ vô tư
Đêm nghe đất vươn mầm sống
Với tay xin miền vô ưu

Vớt

Tôi vớt tôi từ độ
Mây rớt xuống đáy sầu
Thoảng xa vườn kì ngộ
Khóc vùi mùa mưa ngâu
Trăng gieo khúc từ ly 
Mùa xưa về trên phố
Lặng thầm dấu thiên di
Tôi vớt tôi từ độ
Phượng về thẫm dáng xưa
Bóng Ngọ buồn loang lổ
Đau giấc ngà hiên thưa
Tôi vớt tôi từ độ
Chiều buông sương trên vai
Lá vàng theo mưa đổ
Trôi ... rêu đậm gót hài!

Tôi vớt tôi từ độ

Xiên Bóng Nắng Chiều

 Đong đưa tóc sóng phiêu phiêu
Miết lên giữa khoảnh nắng xiêu dặm ngàn
Giữa đời bóng xế đổ ngang
Ngả ầm xuống nẻo lênh loang bóng mình

Xuân Chín
Mưa rơi đọng lại giọt mềm
Đông rơi gờn gợn bên thềm lá bay
Nắng rơi đọng lại  mơ đầy
Em tôi bên cửa vóc gầy cung tơ`        
Xuân về chín nẻo hương mơ
Ngọt nồng mái tóc ngát bờ gió thơm
Mong  đừng gội ướt mắt đêm
Xuân về em nhé chín mềm tay thon
Nửa bờ vui đó thật tròn
Ươm vàng mật mát cỏ non vui đùa
Khúc chiều rớt lại cơn mưa
Cho mùa xuân chín song thưa nồng nàn
Cười vui, em nhé, mùa sang
Nụ hồng tươi thắm mộng vàng tròn môi

No comments:

Post a Comment

Thơ Đạo 3

     Từ nguyên thủy rừng già dòng suối chảy     Bưởi hoa vườn mưa tạnh ửng phù dung     Tình đá tượng vẫn còn nguyên vẹn lắm     Gióng hồi c...