Saturday, January 29, 2022

Lê Ân

 
DẤU TÍCH
tặng Triều La Vỹ
 
Có mùa trăng Hàn Mặc hôn mê miền sóng tha hương
hứng từng hạt mưa duyên nợ phập phồng
Bãi Trứng đòi tình thất lạc những ngàn xưa.. 
Có giọt tình huyền sử lang thang trong hạt thóc
thành Dền trổ đòng nơi ruộng chùa Thập Tháp
cầu sinh miền gió cát u buồn
quanh những làng mạc gió mùa phù phiếm giạt trôi khuya…
Có áng mây trầm hương nước mắt Huyền Trân
vùi trong khói sương vọng niệm
Chà Bàn mãi mãi nến và hoa dãi dầu
câu thơ thiên lý chập chờn vó ngựa trường chinh và nhan sắc lưu đày…
Có tiếng sóng đời ấm ức ngụ cư trong mưa gió
chứng nhân Thi Nại khóc cười muôn vong hồn trận mạc
nương tựa lớp lớp thủy sinh ẩn mật đầu thai lặn lội cõi người…
Có hoàng hôn đầm đìa đôi cánh thiên di
tha buồn về lót ổ từ bi đá cuội
Linh Phong huyền khải dấu ngày gã tỳ kheo gùi thiền xuống núi
hái hương đời dâng lễ hội non sông…
Nhiều năm vắng em Thơ cứ nhạt phèo như nước ốc.
Nơi hai đứa thường ngồi không còn những thoáng nắng lênh loang sau những cơn mưa bất chợt.
Giọt nhạc du tình thả từng nhịp trầm ngơ ngác trôi hoang.
 
Nhiều năm vắng em
Những câu thơ què quặt đèo bòng cái triết mỹ thời trang… ba-rốc, hy-la…lộn sòng trong cái cong cớn lập lòe màu văn minh đối kháng.
Ngọn bút xăm rỗ mặt đời tha nhân nhằng nhịt những lằn gân bệnh hoạn.
 
Nhiều năm vắng em
Câu thơ gầy còm bò quanh những bãi bờ ký ức
Nuôi không nổi một ngày hoang mang sau nhiều đêm hiện thực.
Rượu tê môi chẳng đè nổi cái cảm giác lên cơn khát lửa trữ tình.
 
Nhiều năm vắng em
Và những mùa thơ hoang hóa chập chờn.
Gió cát hanh hao làm nhàu thêm những nếp nhăn ấu trĩ.
Tôi biết mình đã một thời hoang phí…
 
Trung du buồn Gió cát suốt trăm năm…
 
HOÀNG HÔN PHỐ
Hờn như ngày em biết buồn.
Hờn chi gió lùa ta lang thang.
Hờn chi sóng xô nghiêng chiều hoang phố.
Hờn chi miền trăng thùy dương.
Hoàng hôn phố Vùi đâu đó mùa xưa.
Vàng phai nắng…
Em buồn chi câu thơ lang thang.
Chiều xưa vắng bờ môi khát tình.
Chiều nay gió lùa nhịp tình di cư!
 
PHẾ TÍCH ĐỒI CAO
(Chiều Mỹ Sơn)
 
Nhặt tiếng thở dài Linh hồn trăng thất lạc
Suối nhỏ…Về đâu…
Mây ăn năn phế tích đồi cao
Ai ngậm duyên trầu cau hờn núi
Gió hiển linh Màu dã thú xưa buồn…
Giọt sương treo mùi nắng
Hương mùa thả rông…
Phồn thực miền đa đoan em
Chiều khoả mưa Thềm rêu Háo hức dậy thì! 


TỰ TÌNH

[Tặng anh Đ.T.Đạt]

 

Đối diện với đam mê

Là bóc từng thớ mộng già nua ố màu hoang tưởng

Tìm chút hồi hộp nguyên sơ nơi trầm tích đời mình.

 Đối diện với đam mê

Là rong chơi trong từng bước mưu sinh

Đuổi bắt cái phút giây hoá thân nhọc nhằn bao tiết điệu…

Có thể gặp những hiện hữu bơ vơ ngàn năm ngủ quên nơi bóng tối

Chợt bừng sáng những vang âm đánh thức mọi vô tình.

 Đối diện với đam mê

Là trực thoại với những dở dang trầy trụa sự tình

Là vò nhàu cái cảm giác dấn thân lầm lì khát vọng…

Tóc sẽ bạc Trán sẽ nhăn

Ta vẫn cứ chong đời tự tình cùng sự sống.

Ký thác giữa tàn phai đốm nắng vong tình!

 TRĂNG BÀN THÀNH

Hàn Mặc Tử thả duyên phong trần rong chơi dốc mộng mơ, thấy loài thi sĩ chăn dắt cơn đau thánh thiện, quăng đời vào dâu bể oan khiên cứu rỗi câu thơ chết đuối giữa chừng bữa tiệc máu cuồng, và hồn điên rợn ngợp mùa xuân trăng say dậy sóng linh hồn thiên điểu…

Chế Lan Viên rủ đời phù du trong từng dấu tích giọt sương khởi sinh và tan rã cuộc chơi lăn lóc cõi điêu tàn níu kẻ đào hồn tha nhân đòi mùa trăng tiền kiếp ai giấu trong tiếng chim chiều lời duyên nợ trầu cau… hoan lạc niềm tin chưa kịp nẩy mầm ,giọt tình thời đại đã phế tích lời ru mặn muối cay gừng…

Quách Tấn thong thả từng bước chân cổ điển ân tình cùng những mùa trăng xưa đi qua miền hiện sinh phồn tạp… như làn khói chiều quê đượm mùi trầm hương nho gia cố sự mà lãng đãng cái bóng tài tử phong phanh mưa nắng giao thời…

Yến Lan thả mái chèo thân phận giữa hoàng hôn bến nước trường thi gọi đò những mùa trăng lạnh thai nghén tiếng chuông lạc đời lang thang miền cát từ bi đêm cổ tích nhíu mày… làng tỉnh thức từng giọt tình tạ ơn sông quặn mình khai sinh buồn vui trần thế…

DUYÊN

Ngàn xưa em thủy mặc ghềnh hương ửng gió xuân thì trăng mây mẩy nhịp tình ngậm giọt sương loang màu nhớ chớm thu thầm khỏa duyên hoang dã…

Những mùa đông sa đọa lời nguyền xua đuổi câu thơ lưng chừng làn duyên lụy chiều gió chướng bao dung em đóm nắng tình phơi nhầm phía cõi người…

Giọt đời muộn ngập ngừng lăn qua đêm trễ tràng dấu tích sợi tóc mai ủ duyên rối buồn hơi thở cổ sơ níu bóng tàn thu bâng quơ vài giọt mưa thầm tái sinh miền nhớ…

 

MÙA GIÓ ĐỘNG NGUỒN

Xa mùa chiêng nương rẫy thèm mùi trăng ủ duyên gái núi gùi mù sương cổng trời tạ ơn đá cuội nhen thầm đóm lửa di cư đêm thổ cẩm trữ tình.

Sóng lừng nẩy mầm tiếng hú đại ngàn hừng hực bầy âm thanh thoát thai nỗi buồn trầm hương nhiệt đới làm sao cưu mang muôn trùng sự thật hóa sinh trong từng tàn úa ngẫu nhiên.

Sóng rừng xanh hân hoan mùa khát gió động nguồn mây ngậm nắng khảy tình bờ môi mỉm mật ửng hương hoang dã miền hơi thở em háo hức cao nguyên!

No comments:

Post a Comment

Văn chương

  NHÌN ĐÂU CŨNG THẤY MÀU TRONG TRẮNG TÀ ÁO BAY KÌA CON NGÕ XƯA Áo trắng ngày xưa trong trắng Huế,  Tóc thề xanh mướt trắng mây sương... D...