Monday, August 1, 2022

Tuệ Nga 5

 
ẢO PHỐ
Xin trả về ảo phố
Những cánh mộng xuân thì
Xin trả về ảo phố
Tiếng hót Chim Họa Mi
Trong vườn tôi còn lại
Nụ nhỏ hoa Tường Vi
Cánh phớt hồng mỏng mảnh
Như mắt lệ sầu bi...
Cánh phớt hồng xao xuyến
Như dáng Mây chiều đi
Có âm hưởng Đường Thi
Bài Thơ Sầu Vạn Cổ...
Không trả về Ảo Phố
Tôi cất giữ trong Hồn
Để có những Hoàng Hôn
Tôi đem ra Phố dạo...
Giữa Chợ Đời điên đảo
Giữa cát bụi mù sa
Đời lơ là không chuộng
Thơ Ngơ Ngẩn... xót xa!
Nhưng Trong Hồn Tôi Bỗng
Thơ Huyền Diệu Thăng Hoa...
 
BƯỚC CHÂN THƠ
Cho hai con Minh Phương & Hoài Thu
 
Vườn sau nhà của Phương Thu
Có cây Lá Bạc vi vu gió trời
Đôi cây Sao đứng thảnh thơi
Hồng nhung vài khóm giữa trời thênh thang...
Lại thêm hai cội Hoa Vàng
Đỗ Quyên ý nhị mơ màng bên song
Vào Thu sương trắng mênh mông
Lắng trong tĩnh mặc xuôi dòng sông mơ
Thấy trời Hà-Nội, Thanh-Đa
Một vùng nhung nhớ nhạt nhòa ý thơ
Cây Lá Bạc, Gió vi vu...
Hay giòng sông trắng thiên thu võng đời
Lặng nghe như bước chân ai
Bước chân thơ mãi kiếm hoài tiền thân...
 
BÚP LAN VỪA NỞ
Sáng ra ngắt cánh Hoa Duyên
Thả trên dòng Suối hồn nhiên tìm mình
Lại nghe óng ả Chim xinh
Cất lời tình tự ru mình vào Thơ
Bâng khuâng nhớ lại giấc mơ
Tỉnh rồi còn tiếc thẫn thờ khôn nguôi
Giấc mơ ơi, thật tuyệt vời
Đem ta trở lại đất trời ngày xưa...
Có giòng Suối đẹp như thơ,
Có chiều nắng nhạt hương mơ trải dài
Diều cao rỡn với Gió trời
Giấc mơ đầy ắp nụ cười trẻ thơ...
Chiều về mây trắng đan tơ
Mây nghiêng thung lũng nghe bơ vơ sầu
Thoảng xa chợt tiếng Kinh cầu
Gió chiều thanh thản nhiệm mầu Nam Mô
Đêm về Kệ biến thành Thơ,
Dòng xanh, xanh ngát tờ hoa Chiên-Đàn
Nam Mô Vô-Lượng-Thọ-Quang
Lại nghe thanh thoát ngân vang Chuông Hiền
Như dòng Suối mát triền miên
Búp Lan Vừa Nở cánh trên giấy hồng
Đất trời một thoáng Hư Không
Lời Thơ, Tiếng Kệ bềnh bồng Hoa Mây...
 
LÁ THU
Lá rụng thềm Thu lá rụng vàng
Bầu xanh lơ lửng Gió mênh mang
Ai đan tâm sự vào Thơ nhỉ
Ta gửi lòng mình Mây quá giang
Bay tới non cao vút đỉnh trời
Hay vào đáy Biển, sóng mù khơi
Hoàng Lương nhòa mộng chiều tang hải!
Trăng lạnh đôi bờ con nước trôi
Gửi Gió Viễn Phương, Lòng lữ thứ
Gửi Mây Lạc Phố, Cánh sầu tư
Không gian trầm lắng, thời gian đọng
Chợt phím Đàn Tâm... Động Lá Thu!

PHỐ NHỚ
Cho hai con Hùng & Đào và các Cháu

Gửi về khu vườn nhỏ
Có Gió sớm bình minh
Gửi về khu vườn nhỏ
Bông Hồng đẹp Nghĩa Tình...
Đào hồng thơm lá mộng
Mận tím cành xinh xinh
Ríu rít Chim hót sớm
Phố êm ả... Thanh Bình,
Evergreen Phố Nhỏ,
Nắng vàng tươi trải ngõ
Mấy ngày qua như gió
Giã từ Evergreen,
Mừng Hai Con Hạnh Phúc
Lòng Vui thắm Niềm Tin
Tiếng đùa Vui... Bầy Nhỏ
Mái Ấm ngát Hương Duyên...
Giã từ con Phố Nhỏ
Phoenix trời im gió
Vườn thơm mùi, Lá Cỏ,
Những Ánh Mắt Thân Tình...
Evergreen Phố Nhớ!
Mây trời Xanh, Thật Xanh...
 
MẦU XANH NGỌC
Sớm nay có nắng hồng qua cửa
Con Chim xinh lảnh lót sau vườn
Mình nhẹ nhàng trải tóc trong gương
Tóc đã trắng, mầu hoa Mai trắng,
Chiều dịu dàng... nghe chiều tĩnh lặng
Bài Thơ Hiền, như búp Ngọc Lan
Mầu Xanh Ngọc, Dòng sông quá khứ
Nắng Tơ Vàng... Nắng trải thênh thang...
Sáng mai Nắng có vào song cửa
Một chút gì, chợt Nhớ, chợt Quên!
Giọt Nến buồn như tiếng Gió đêm
Chiều ra Biển, thả theo triều sóng...
 
SUỐI DIỆU HUYỀN
Mang thêm vào hành trang hôm nay
Cỏ úa vàng Thu mấy nhánh gầy
Ánh mắt sầu tư, từ kiếp ấy
Âm thầm Biển Nhớ dạt dào cay...
Mang thêm vào hành trang hôm nay
Lời Mẹ dịu êm Suối chẩy dài
Uống Nước, nhớ Nguồn con Vẫn Nhớ
Xuân Chiều Lạc Phố! trạnh niềm tây!
Năm mươi tuổi lẻ đời phiêu bạt
Xào xạc Rừng Phong lá phủ đầy
Hờ hững Mây bay... Chiều Viễn Xứ!
Thơ U Hoài! Mắt Lệ nào cay...
Hành Trang Con Mãi Giữ Niềm Tin
Tình Mẹ vô biên... Suối Diệu Huyền
Con vượt Đêm Dài qua Khúc Sóng!
Vườn Đời Hoa Nở Đóa An Nhiên...
 
CÒN MÃI NỤ CƯỜI
Hãy giữ cho nhau mãi Nụ Cười
Như Quỳnh một thuở ngát Hiên Mai
Như Trăng bàng bạc soi thềm Trúc
Như Phấn, như Thơ... Nét Tuyệt Vời...
Vẫn giữ cho nhau đấy Nụ Cười
Mặc đời dâu biển chẳng hề phai
Trăm năm vút bóng câu qua cửa
Còn Lãi, Là đây vẫn Nụ Cười...
Vẫn Nụ Cười Thơ, mình giữ đây
Nụ Cười Ngát Gió với Thơm Mây
Nụ Cười có sẵn từ muôn kiếp
Chiu chắt như Thơ đến kiếp này
Đến kiếp này lại mình Với Thơ
Thơ tươi Hoa Nắng trải đôi bờ
Lắng sâu tiềm thức vào Suy Tưởng
Còn Mãi Nụ Cười Thơ rất Thơ...
 
HOA ĐÀI DÂNG HƯƠNG
Thuyền Trăng ai chở gió đầy
Mà nghe hiu hắt đầu ngày ngày chớm thu
Đường xưa chợt dấy tâm tư
Nhớ con dốc nhỏ sương mù sớm mai
Gương nào soi rõ hình hài
Con sông tiềm thức vẫn hoài lãng quên
Ngủ say đi giấc muộn phiền
Mở trang Kinh-Ngọc trắng triền Hư Không
Non cao vời vợi mây phong
Nước từ đỉnh núi xuống lòng Suối Hoa
Lại nghe Chim hót hiền hòa
Như Thời Kinh Sớm nhạt nhòa biển dâu
Hỡi! Người quẩy gánh ưu sầu
Quẩy giùm tôi Trái Biển Dâu một lần
Ra khơi ai vớt Chữ Tâm
Chiều kinh hành thấy nhang trầm lừng phương
Lòng lâng lâng Diệu Vi Hương
Như vầng Trăng tỏ một phương tràn đầy
Bóng Trăng dưới nước ô hay
Chợt như gương sáng, chợt dầy mây phong
Kiếp người trôi nổi bềnh bồng
Sắc, Không tứ đại chất chồng Nghiệp, Duyên
Kinh nào giải hết ưu phiền
Như Trăng đầu núi soi đêm u hoài
Nghe lòng thanh tịnh ban mai
Hồi Chuông Sớm Điểm Hoa Đài Dâng Hương...
 
ĐƯỜNG VỀ BẾN HOA
Đêm thanh tự vấn hỏi mình
Con đường đã vạch,thế tình gạn suy
Dòng đời một chuỗi vô vi
Đề ra Bốn Tịnh, tự suy, tự hành
Tịnh Tu một dạ tâm thành
Tâm thần thư thái ý lành thiện duyên
Tịnh tâm lắng gột não phiền
Thấu triệt căn nghiệp ý thêm kiên trì
Tịnh Ý thấy lẽ Huyền Vi
Tạo Duyên là dọn đường về Giác Hoa
Tịnh Khẩu để lòng Vị Tha
Buồn, Vui Xả hết đến bờ An Nhiên...

TIẾNG VỌNG HỒNG CHUNG
Phải Chuông Từ Vệ-La-Thành
Nhiệm Mầu đồng vọng chuông lành Giác-Minh.
Âm vang tiếng vong hồng chung
Gọi người thức tỉnh thoát vòng u mê
Hồng chung ngát ý Bồ-Đề
Chuông ngân thanh thoát đường về bến hoa
Tiếng chuông vang dội Sa-Bà
Huyền Vi lắng tịnh phong ba biển đời
Hồng Chung tiếng vọng tuyệt vời
Hồng Chung Đại Nguyện nơi nơi vang rền
Từ trong tâm thức êm đềm
Hồng Chung mỗi sớm ngân lên nhẹ nhàng
Nhiệm huyền như Ánh Từ Quang
Nhiệm huyền là tiếng Chuông vang sớm chiều
Kiếp đời nghiệp chướng đã nhiều
Hồi chuông An Lạc tịnh siêu tâm lành
Chuông vang, vang thấu trời xanh
Hồi Chuông Đại Nguyện tươi nhành Liên Hoa
Giúp hồn vượt ải Nại-Hà
Giúp người thức tỉnh tâm hoa kiên trì
Khai tâm mở trí Đại Bi
Hồng Chung tiếng vọng huyền vi vào đời
Tâm Thành Kính Tạ Phật Trời
Đã cho con được kiếp người để Tu
Đại Hồng Chung xóa sương mù
Giúp người tinh tiến đường tu viên thành
Phải Chuông từ Vệ-La-Thành
Nhiệm Mầu đồng vọng Chuông Lành Giác-Minh
Nguyện Cầu Đời Hết Điêu Linh
Đại Hồng Chung Tiếng An Bình Ngân Vang...

NÉT ĐAN THANH
Trong cuộc sống mấy ai vẹn toàn Hạnh Phúc
Mấy ai chả có lúc Làm sai, Nghĩ sai!
Ba vạn sáu ngàn ngày nào có chi dài,
Cơn gió thoảng, Trận mưa rào trước ngõ
Ngọn đèn, vầng trăng khi mờ lúc tỏ
Kiếp vô minh đời mê mải trầm luân
Phật tại Tâm Phật rất gần
Ta mê mờ đi tìm xa kiếm mãi!
Rồi một ngày chân chồn, gối mỏi
Nhìn trở lại quãng đường dài đã trải
Lòng hối tiếc thấy mình sao khờ dại!
Phật tại Tâm, tìm kiếm mãi không ra
Tâm Từ Bi, đấy chính thật là nhà
Áo Như Lai sáng tươi mầu nhẫn nhục
Tiếng Chuông sớm gọi bình minh lắng đục
Nhịp mõ chiều êm ả giếng khơi trong
Hoa An Nhiên tươi thắm trải vườn lòng
Hương Đạo Hạnh thấm nhuần ươm cội sống
Mầu Chân Như Tỏa Ánh Vàng Hiển Lộng
Đạo Trong Đời, Thơ Đẹp Nét Đan Thanh...
 
NỤ HOA VƯỜN SỚM
Đầu năm mở Bút khai vần
Lâng lâng lòng giấy hương trầm hương thơ
Trời thênh thang giải mây tơ
Nụ Hoa Vườn Sớm sương mơ trĩu cành
Nghe trong Ý Gió An Bình
Như lòng bát ngát tìm mình mùa xa
Rót bâng khuâng đáy tách trà
Thấy trong lòng tách Kinh Hoa nở vần
Dòng Trăng sáng cả sông Ngân
Vô-Ưu Hoa Nở Ngát Xuân Bồ-Đề.
 
MÙA THU ÁO NGỌC
Em về hong tóc mùa Thu
Có con Chim nhỏ hát ru tình sầu
Hồ xanh nở đóa nhiệm mầu
Câu Kinh Vô Tự, trên cầu khói sương
Sớm mai nở Đóa Vô Thường
Nửa chương tịch mặc, ngát hương liên đài
Sầu tôi gửi ánh sao mai
Sương đêm nhỏ giọt u hoài cành thu
Đem Thơ thả Suối Trầm Tư
Một dòng như huyễn ảo hư bềnh bồng
Mây Thu đan sắc Cầu Vồng
Hương Thu lãng đãng lá phong đổ vàng
Vào Thu lại nhớ Việt-Nam
Quê Hương mùa ấy, lá vàng ngõ xưa
Viễn phương chiều vắng ơ hờ
Sầu Thu ai vọng đôi bờ quan san...
Sông Tần một giải mênh mang
Tình Thu vời vợi...Thơ đan cảm hoài!
Mười chín mùa đếm lá rơi
Vàng bao mùa lá! Lòng người úa thu
Dõi Nhà sương khói phủ mờ...
Nhớ Quê vọng tưởng lại Thơ gieo vần
Hương Thơ mãi ngát bến trần
Mùa Thu Áo Ngọc, bâng khuâng... Thu nào.
 
THẢ CHÙM HOA NHỚ
Xuân về như Nắng hồn nhiên
Xuân về như Mắt Mẹ hiền ấm êm
Bước Xuân trải rộng muôn miền
Hương Xuân lãng đãng ngoài hiên Nắng Vàng
Tiếng Chim hót đón mùa sang
Hòa cùng tiếng Mõ nhẹ nhàng sớm mai
Mẫu Đơn vừa hé nụ cười
Mai vàng khoe sắc giữa trời sởn sơ...
Có Người Nhớ Nước đề Thơ
Mấy vần thả Gió hững hờ Mây bay
Tường Vi nở cuối vườn Tây
Đằm hương nhung nhớ giữa ngày đầu Xuân
Trang Thơ vẽ cánh phù vân
Chợt nghe âm hưởng bổng trầm thuở xa
Trở về ta lại gặp ta,
Đón Xuân, Tóc trắng Mai hoa, Thơ Cười...
 
QUÀ XUÂN
Đón Xuân trời viễn xứ
Thơ như lòng bâng khuâng
Cố Hương mờ khói sóng
Mùa Xuân ai Tìm Xuân
Thế giới ba ngàn cõi
Kiếp mê mải trầm luân
Lòng thường mơ Phật Xứ
Thuyền về bến Chân Tâm
Nụ Mai ngoài vườn nở
Đâu đây thoảng Hương Trầm
Lòng hốt nhiên Đại Ngộ
Đạo trong Đời, Xuân Tâm.
Lạy mười phương Chư Phật
Mở lòng Từ ban Ân
Quê nhà Xuân trở lại
Trong lòng mỗi,Người Dân...
Vườn Xuân tươi nụ biếc
Hoa Đạo ngợp trời Xuân
Đất Trời thay Áo Mới
Ly Khách đợi Quà Xuân
Quà Xuân Hoa Nhân Ái
Hương Đạo vị lâng lâng,
Lạy Quán-Âm Bồ-Tát
Ba Cõi Mười Phương Xuân...

THƠ HIỀN NẮNG MAI
Nhủ mình làm kẻ ngu ngơ
Trời thương riêng một cõi Thơ tâm tình
Hỏi Trăng? Hỏi Gió? Hỏi mình?
Còn bao lâu nữa hành trình bao xa,
Thương người hay chính thương ta
Trong dòng quán tưởng ngát hoa Liên Đài
Phù du xin trả lại đời
Vốn riêng ta giữ, Nụ Cười Sắc Không,
Suối hồn nhiên, tươi đóa Hồng
Vòng Thơ thanh thản bềnh bồng Hoa Mây
Chiều tư duy, Hương Lan đầy
Vào trong tĩnh lặng nghe ngày An Nhiên,
Ném xa hệ lụy não phiền
Mở Tâm Bát-Nhã, Thơ Hiền Nắng Mai,
Giữa mênh mang lại hòa hài
Xem đời là cả chuỗi dài hư vô
Không gian vô tận là Thơ
Thời gian vô thủy bến bờ Chiêm Bao !
Đêm Rằm lấp lánh ngàn sao
Kinh Hoa bát ngát... Vườn Đào Sông Trăng...
 
MƯA XUÂN
Trời vào Xuân... Mây trời xanh
Thanh thanh từng cánh đan thanh
Gió Xuân man mác... hương lành
Rộn ràng Chim hót trên cành Lộc tươi
Nụ Xinh, Hoa hé cánh cười
Bướm vàng hớn hở Khoe đôi cánh vàng
Lượn bay...trong Nắng thênh thang,
Đại Hồng Chung vọng...Khói nhang tỏa lừng,
Bốn phương tứ chúng vui mừng
Về Chùa Lễ Phật cùng chung Nguyện Cầu
Thời Pháp Thí, Ý cao sâu
Như mưa Xuân tưới nhiệm Mầu... cành khô
A-Di-Đà Phật, Nam Mô
A DI Đà Phật, Kinh Thơ diệu huyền
Lời Kinh vang dội Tam Thiên
Ba ngàn cảnh giới An Nhiên Diệu Hòa...
Ngát thơm từ cội Đa-La,
A Tỳ địa ngục chan hòa nắng mai
Mùa Xuân, Chim hót, Hoa Cười
Quán Âm Bồ Tát Cứu Đời Độ sinh...
Mùa Xuân Hoa Cỏ tươi xanh
Nghe đời Hòa Ái tâm lành nở Hoa
Nam Mô Bổn Sư Thích-Ca
Cầu xin Hạnh Nguyện thiết tha viên thành
Hoa Mây trắng cánh đan thanh
Mưa Xuân, Hương Đạo Gió Lành Nam Mô
Mây trời ngũ sắc, Kinh Thơ
Vang ba ngàn cõi ngát Mùa Trầm Hương...
Cúng Dường Chư Phật Mười Phương
Từng Trời Đâu Xuất lừng Hương Chiên Đàn
A Tỳ sáu ngả hân hoan
Tạ Ơn Chư Phật cứu nàn chúng sinh...
Trời thanh thanh Gió thanh thanh
Mùa Xuân An Lạc...Đất Lành Trổ Hoa
Nam Mô Bổn Sư Thích-Ca.
 
NHƯ TRỜI QUÊ HƯƠNG
Ngõ ai vườn lá nhu mì
Cho tôi nhớ ngõ Tường Vi thuở nào
Vườn ai hoa nắng cài sao
Cho tôi nhớ cội Trúc Đào năm xưa
Hơn vòng con giáp như mơ
Quê Hương cách trở đôi bờ quan san
Phương này Cúc vẫn nở vàng
Sao lòng lữ thứ mênh mang nhớ đầy
Sáng nay về lễ Chùa Thầy
Giác-Minh trầm ngát tỏa đầy không gian
Em tôi mặc áo Hoa Vàng
Chân Thành ánh mắt dâng nhang Nguyện Cầu
Cầu xin phép Phật Nhiệm Mầu
Độ cho nhân loại khổ đau không còn
Cầu Xin nước trở về Nguồn
Nở Hoa Từ Ái, trong Hồn Bình Minh
Cầu xin khắp chốn sinh linh
Bốn phương tám hướng An Bình tươi hoa
Tháng Tư Em Hát Đạo Ca
Mừng Mùa Khánh-Đản, nở Hoa Ưu-Đàm
Tháng Tư mặc áo Hoa Vàng
Em Về Lễ Phật dâng hương Nguyện Cầu
Tôi thương ánh mắt U Sầu !
Như Thương Quê Mẹ... Tình Sâu Biển Dài...
Đường Về lại nhớ ngõ ai,
Vườn xanh xanh lá... Như Trời Quê Hương...
 
THĂM HOA VƯỜN SỚM
Trong vườn cây lá xanh
Chim líu lo trên cành
Trà ngát hương đạo vị
Cho Ý Thơ, An Bình
Em ra vườn đón Gió
Gió sớm êm đềm ca
Những cành tươi nụ nhỏ
Đẹp dáng Người thăm Hoa
Em Thăm Hoa Vườn Sớm
Bước chân hiền Như Hoa
Em hái hoa Cúng Phật
Những đóa Hoa Vườn Nhà
Em chuyên Tứ-Diệu-Đế
Em Niệm A Di-Đà
Em mở Tâm Hồi Hướng
Em gái hiền... Như Hoa
Hương Trầm bay lãng đãng
Tôi tụng thời Liên-Hoa
Tiếng Kinh trầm trầm lắng...
Nguyện Cầu Đời An Hòa.
 
Hương Trời Vạn Kỷ
Nam Mô Bổn Sư Thích-Ca
Ngài là ánh sáng chan hòa Nhân Thiên.
 
Sương long lanh, long lanh trên lá cành tươi mát
Gió lừng hương, Chim hát khúc bình minh
Hơn hai ngàn năm dòng lịch sử quang minh
Bao triều đại bao chuỗi dài thế hệ
Còn sống mãi Thành Ca-Tỳ-La-Vệ
Nơi đón mừng Người Giáng Sinh Cứu Thế
Thiên Thượng Thiên Hạ Duy Ngã Độc Tôn
Đem Đạo vào Đời gieo rắc Yêu Thương
Hoa Bác Ái, ngát Hương Trời Vạn Kỷ
Thương nhân loại Ngài mở đường Chân Lý
Gác tình riêng vị kỷ,
Sống hòa đồng khơi Nguồn Sống Vị Tha...
Nam Mô Bổn Sư Thích-Ca
Hôm nay Lễ Đản Sanh Mừng Người Cứu Thế
Quán Tưởng Người chúng con Nguyện mãi noi
Theo bước Ngài tâm an trụ yên vui
Theo bước Ngài thể nhập đời Tự Giác
Nguyện Cầu Ngài độ muôn loài An Lạc
Đấng Cha Lành, Đại Trí, Đại Từ Bi ...
Trời Mưa Hoa, Mưa Gội Hết Sân Si
Mùa Khánh Đản Mở Kỷ Nguyên Nhân Loại ...

No comments:

Post a Comment

Văn chương

  NHÌN ĐÂU CŨNG THẤY MÀU TRONG TRẮNG TÀ ÁO BAY KÌA CON NGÕ XƯA Áo trắng ngày xưa trong trắng Huế,  Tóc thề xanh mướt trắng mây sương... D...