Sunday, January 31, 2021

Thơ hay 2

 Biệt Biệt Hành - Trần Vấn Lệ
Em với ta, hề, chung một cuộc
cuộc đời tiếp tiếp cuộc tang thương!
Sinh ra chiến cuộc đang bùng nổ
lớn lớn vào đời...cuộc nhiễu nhương!
Mười năm chiến sự dài thiên kỷ
có kẻ Thiên Thu thật lỡ làng
Ta với em, hề, vui sống sót
mà cùng bước tới cuộc lang thang!
Em vào Nam kiếm đường ra biển
Ta Bắc xe tù chở chó heo
Hồi đó, thư tem không có dán
chiều chiều ngó nắng đủ đăm chiêu!
Em với ta hề ta với em
chúng mình cây cỏ mọc chênh vênh
đất, mưa thì lũ, không mưa, nắng
chiếc áo sờn vai kin nửa mình...
Còn đỡ hơn là Ông Chúa, Phật
áo quần không có thuở khai thiên!
Bây giờ quần áo như nhền nhện
như bướm vờn hoa chuyện dĩ nhiên!
Cuộc sống thế gian ngày một đẹp
em, ta, hai đứa lỡ thời Xuân
Gặp nhau đất khách tình tương ngộ
sao vẫn tuơng tư cũng vạn lần...
Mới biết đường đi chưa kết cuộc
em với ta hề cuộc lỡ duyên...
Nói nhớ, nói thương là nói để...
cho lòng đừng có lúc nào quên!
Em với ta hề thơ đứt đoạn
Đoạn trường từng chữ một tân thanh
Gửi cho nhau đọc qua màn ảo
nghe gió nghe mưa...biệt biệt hành!
Gửi cho nhau đọc qua màn ảo
Nghe gió nghe mưa biệt biệt hành
Chẳng phải qua sông mà lụy sóng
Nắng tà huy thấy đủ long lanh...
 
CHO NGÀY THÁNG ... - Điệp Nguyễn K7
 
Ngày nào đó trong mưa chiều buông xuống
Con dốc buồn đã lạnh bóng người đi
Dòng nước nhỏ cùng hát bài chín suối
Bên đồi hoang xác lá những xuân thì
Ngày nào đó cánh phượng hồng vẫn nở
Vội đi qua vẫn để lại nụ cười
Ngày nào đó chú ve kêu khắc khoải
Có ai còn đọng lại nụ cười tươi!
Ngày nào đó đá nằm im rêu phủ
Trong vườn xưa tiếng quốc đã già nua
Trái đã chín trong vườn mùa sương khói
Gót hài xưa còn thao thức giao mùa
Ngày nào đó vô tình qua bến cũ
Con đường nào cũng xào xạc tiếng xưa
Thôi đành vậy mùa xưa không trở lại
Như một lần mùa lá rụng tàn phai!
5.5.2021
 
Phương Sen - Trần Văn Sơn
bài tặng Phan Bá Thụy Dương
 
Góc núi thiền sư thơ thẩn
Lang thang tìm cội mai già
Bàn đá cờ bày một ván
Chờ người xa tít cõi xa
Vớt rêu phơi trên đầu gậy
Khều mây kiếm chút nắng vàng
Vách đá trơ vơ cành gẫy
Với tay hứng giọt sương tan
 
Rong chơi cuối đời chưa hết
Hỏi trăng mượn gốc đa già
Dựa lưng ven rừng nghỉ mệt
Suối còn xa tít cõi xa
 
Vọc nước soi gương rõ mặt
Phương sen khói sóng mịt mù
Ngó tới, nồng nàn hương đất
Qua sông bỏ lại con đò
 
Lửng thửng tìm về đáy vực
Ghé thăm cỏ nội mây ngàn
Biết đâu bên bờ địa ngục
Ru hời khúc hát nhân gian
 
Mời nhau – Thy An
mời nhau một chén vơi đầy
rót thêm chút nữa run tay thấm lòng
chiều về nghe tiếng thinh không
trong sương gió lạnh mênh mông hao gầy
nhìn kìa sông núi cỏ cây
thoáng ai nức nở tháng ngày vọng mê
chợt nghe nỗi nhớ đổ về
tiếng buồn hiu hắt trên quê hương mờ
đông phương thao thức đợi chờ
tây phương dao động bến bờ nửa đêm
mời nhau một cõi êm đềm
rót thêm một chữ bên thềm rêu xanh
con chim nhớ núi chạy quanh
mùa đông suối nhỏ vô thanh gật đầu
mai này  ngồi cạnh bờ rau
áo thiền sư vẫn một màu lên ngôi
bài ca điệp khúc chuông đồi
chữ theo sương gió vun bồi tấm thân
hái hoa màu đỏ ngại ngần
cắm vào chiếc lọ phân vân buổi chiều
 
mời nhau chút nữa đìu hiu
nghe sương gió lạnh chắt chiu thơ về
tóc thêm vài sợi trắng mê 
rơi theo ẩn dụ vụng về lời kinh
đêm nghe mưa khóc giật mình
khỏ lên khung cửa thình lình trần ai
giọt lăn theo bóng hình hài
khuyết đầy mấy mảnh chữ bay theo đời
giọt lăn dâu bể trùng khơi  
tiếng kêu thật thấm gọi mời hiển linh
 
trên môt dòng sông - trần thiện hiệp 
 
Xuôi dòng sông lòng gợn thương con nước
Nước xa nguồn bỏ lại những bờ lau
Ra biển Đông nước bao giờ trở lại
Thành hạt mưa trên rừng vắng thuở nào
Ta cũng bỏ bao bến đời biền biệt
Và thời gian không quay lại bao giờ
Ngày quá khứ trôi xa trong trí nhớ
Mỗi bước đời hóa kiếp vỡ thành thơ
 
Tiếng nước vỗ mạn thuyền nghe xa thẳm
Ngỡ hoài âm điệp khúc thuở em ca
Tàn đêm nguyệt bến nào ai mãi đợi
Nỗi ngậm ngùi còn lại với chia xa
 
Và mai mốt cũng là xuôi con nước
Cánh mây trời theo gió cõi hư không
Ai chợt hỏi, xin hiểu là vô định
Bến bờ nào sẽ ghé để chờ mong
 
Ngày còn lại bước dài theo định mệnh
Mặc dòng đời sẽ trăm ngả rẻ phân
Tâm đã tịnh lòng an nhiên cây lá
Hạt sương nào chẳng vỡ giữa phù vân.

Hạt Thanh Châu Em Hát - Châu Thạch


Trong dãy ghế tôi bình an tỉnh lặng
Trên bục thờ em hát bản Thánh ca
Bóng hồng âm bay vút lên cao xa
Và rơi xuống hạt thanh châu vọng tiếng
 
Tôi cảm thấy cõi bờ xa thánh thiện
Thấy dòng sông có cây trái chửa lành
Thấy thành vàng mây trắng dợn vòng quanh
Mỗi cánh cửa là ngọc châu nguyên tảng
 
Em, có phải tâm hồn tôi lảng mạn
Không, em ơi đó là chốn ta về
Hai chúng mình nơi đó chính là quê
Em sẽ hát ở nơi miền vinh hiển
 
Nghe tiếng hát trong hồn tôi hiển hiện
Cõi vĩnh hằng không có mặt trời đâu
Sự vinh quang sẽ sáng mãi trên đầu
Ta ở đó với tình yêu tinh tuý
 
Tôi bỗng thấy em như hoa tuyệt mỹ
Tưởng thiên binh rải xuống một làn hương
Thơm rất thơm thứ nhuỵ ở Thiên Đường
Linh đầy dẫy và em đầy ân tứ!
 
Ôi Đêm Thánh! - Châu Thạch
 
Ai đứng đó giữa màu xanh rừng tuyết
Chờ nôn nao giờ Thiên Chúa giáng trần
Cả hồn thơ nghe nhẹ đến lâng lâng
Ôi Đêm Thánh Vô Cùng, êm ái quá!
 
Khuya đã đến muôn rừng tia lấp lánh
Vạn ngàn sao đồng vọng giữa càn khôn
Bài Thần Ca linh đến mỗi tâm hồn
Vinh danh Chúa và bình an dưới đất!
 
Ai đứng đó nghe đất trời đồng nhất
Tiếng kinh cầu bay theo tiếng chuông ngân
Lời trên ngôi đã giáng xuống dương trần
Để từ ấy Tin Lành theo cánh gió.
 
Ai đứng đó, chính là tôi đứng đó
Hồn nhân gian nên Thánh bởi ơn cao
Thấy trong tâm bông trái quá ngọt ngào
Tôi đã chết và tôi vừa sống lại!

No comments:

Post a Comment

MDTTA 17

  Pháp đệ 68 xuân thu Hôm nay Kỷ niệm Pháp đệ 68 xuân thu, Đã đi qua 2/3 đời người Như lão ngựa vượt dặm trường gian khó Qua cõi người s...