Wednesday, June 30, 2021

Khải Tĩnh 4

 Vẹn Chữ Tình!
Ta về ôm trọn niềm thương nhớ
Sưởi ấm trăm năm vẹn chữ tình
Dẫu cho tuế nguyệt mòn duyên nợ
Mong người phương ấy mãi an bình!
 
VÌ AI ?
Vì ai lao khổ chẳng nề
Vì ai cay đắng trăm bề cũng cam
Vì ai rũ giấc dung phàm
Vì ai trọn kiếp đạo đàm tình chung.

Tự Răn
Đời đạo sĩ cao sơn mãnh hổ
Tiếng gầm vang cảm ngộ phàm tình
Chớ đừng mê bã hư vinh
Làm trò phố chợ quên mình phận tu.

Nổi Trôi
Trăm năm lạc bước về đâu
Khuya ngồi vớt mảnh trăng sầu bến sông
Nửa đời cuộc lữ phiêu bồng
Nổi trôi thân phận chạnh lòng cố hương.

Tặng Con:
Sa môn đi trên băng mỏng
Hành trang lặng lẽ cô phương
Vững chãi trúc tùng xanh lá
Dịu mềm lan thảo thơm hương
Phải trái khen chê..soi mặt
Được thua vinh nhục...xem gương
Trải nghiệm học bài giác ngộ
Hóa ra tâm pháp an thường
Minh Đức Triều Tâm Ảnh
 
Tặng Con:
Bỏ bụi tìm về non lặng
Phồn hoa bút vẫy hư không
Văn thơ giữ hồn tiêu sái
Níu mây viết chữ cuộc hồng!
Minh Đức Triều Tâm Ảnh
 
Cười Khì
Gương hoa vỡ đốm sầu miên
Tình vơi vương vấn nợ duyên hao gầy
Kinh thiền lắng vọng trời mây
Khì cười sinh tử nhẹ lay hồng trần.
Miên sầu đốm vỡ hoa gương
Gầy hao duyên nợ vấn vương vơi tình
Mây trời vọng lắng thiền kinh
Trần hồng lay nhẹ, tử sinh cười khì.
 
NGHIỆM
(Ngũ Độ Thanh)
Rũ gánh ta bà ẩn thạch phương
Dừng chân gót lữ nghiệm vô thường
Tình như bọt biển phơi đầu sóng
Nghĩa tợ làn mây tản cuối đường
Đạo bất ngôn từ lay huyễn ảo
Đời vô ái ngã gột sầu thương
Nghìn xưa cổ nguyệt đài tâm sáng
Liễu mộng qua cầu chẳng chút vương.
 
Phù Vân Mộng
(Ngũ Độ Thanh)
Phật cảnh Huyền Không giữa đất trời
Đây miền tịnh xứ khổ sầu vơi
Hương từ cổ diệp hòa trăng nước
Thảo địa thiền môn lẵn tiếng lời
Cửa trúc, ghì chân người liễu đạo
Thềm rêu, đỡ gót bậc ly đời
Thơ đề phiến gỗ phù vân mộng
Đỉnh cuộc đâu màng huyễn đốm ơi!
 
Sầu Ly Biệt
Đại nguyện chưa tròn, tóc điểm sương
Nên lòng trăn trở chí mười phương
Lời kinh hiu hắt vang triền núi
Tiếng kệ tịch liêu vọng nẻo đường
Mấy độ xuân thu tình vẫn nhớ
Bao mùa đông hạ nghĩa còn vương
Chum trà viễn xứ sầu ly biệt
Hãy vỡ dùm ta giọt luyến thương!
 
Lửa Lạnh Trà Khê Sầu Tuế Nguyệt
(Lộc Lư Ngũ Bộ_ Ngũ Độ Thanh)
Núi quạnh, mây vờn, lẻn ngõ sương
Huyền không Phật Uyển, nét an thường
Lên đồi, vãng cảnh, Yên Hà Các
Hỏi đạo, đàm kinh, Pháp Vũ Đường
Bút thảo văn đình, ươm ngữ hạnh
Thơ đề đỉnh gió, dệt thiền chương
Ai người khách lữ dừng chân mỏi
Khoác mảnh y vàng, cõi tịnh phương
Bên ghềnh thác chảy, vọng tà dương
Núi quạnh, mây vờn, lẻn ngõ sương
Cảm nỗi nhân tình, lay khóm giậu
Nghe niềm thế sự, rỉ bờ mương
Chân trời viễn mộng, phàm tâm luyến
Giấc điệp phù sinh, huyễn ảnh vương
Liễu rủ hồ sen, sầu tuế nguyệt
Trần miên ái biệt, khổ sao lường!
Nẻo tục bao giờ, hết nhiễu nhương
Lòng ta dị giản, chán hoa phường
Chiều phai, nắng vỡ, loang triền vực
Núi quạnh, mây vờn, lẻn ngõ sương
Vẩy mực thềm xưa, nhìn Khẽ mến
Nhen trầm cội cũ, thấy thầm thương
Tro tàn, lửa lạnh, buồn đau đáu
Nước nguội, trà khê, đổ vách tường
Tra từ trích điển, chữ khiêm nhường
Nhặt tứ gieo vần, nghĩa đảm đương
Hái củi, xây kè, tu nhẫn nại
Đào ao, chẻ đá, tập kiên cường
Rêu mờ, khói cuộn, len lều cỏ
Núi quạnh, mây vờn, lẻn ngõ sương
Ẩn sĩ bình yên, ngoài cuộc thế
Băng hàn yểm hữu, tợ đài gương
Tuyết lãnh, thiên đầu trăng cố hương
Trầm mê, tỉnh thức giữa đêm trường
Nhàn cư, lặng lẽ, miền lau trắng
Tĩnh tại, hồn nhiên, chốn bụi hường
Tiếng kệ, lìa quên đời ảo não
Chuông chùa, vẳng nhớ bậc hiền lương
Khuya ngồi lặng ngắm chòm tinh đẩu
Núi quạnh, mây vờn, lẻn ngõ sương.
 
P/s: Bài Thơ viết ròng rã 5 ngày, 5 đêm.
Văn hết chữ, thơ cạn lời
Tháng năm còn lại xin đời lặng yên.

Lạc Chợ

Thị thành ai dệt giấc mơ tiên
Thế sự nơi này thật đảo điên
Kẻ bán luân thường, dăm bạc cắc
Người mua đạo lý, mấy xu tiền
Cúng sao cửu nạn, nhìn rõ chán
Giải hạn tam tai, ngẫm thấy phiền
Chủng tử Thích Ca, câu cửa miệng
Lời kinh lạc chợ chắc bình yên!
 
Nếp Cửa Thiền
Đã mấy mùa trăng cõi tịch nhiên
Bên lều tranh nhỏ chẳng ưu phiền
Siêng chùi thềm đạo, vui kinh kệ
Chăm quét vườn tâm, sạch bụi triền
Bỏ lại thị phi, lòng tỉnh ngộ
Quên đi thế sự, giấc an miên
Tam y nhất bát, đời tri túc
Dị giản ngàn xưa, nếp cửa thiền.
 
Đục Hư Có Khúc
Thế gian bất mãn chuyện chùa chiền
Chê trách tu hành, hám bạc tiền
Lánh khổ tìm an, lười tựa hủi
Ăn trên ngồi trước, sướng như tiên
Đôi khi quát mắng, y phường tục
Lắm lúc tranh giành, giống chợ triền
Di giáo Phật ngôn xưa vẫn vậy
Đục, hư, có khúc, chớ sinh phiền !
 
YÊU
(Thủ Nhất Thanh)
Yêu là xúc cảm mộng lưu đày
Yêu hóa dại khờ bởi nhớ ai
Yêu có lúc hờn, bao mỏi mệt
Yêu đôi khi dỗi, lắm chua cay
Yêu tình pháp lữ, nào mai một
Yêu nghĩa Linh sơn, chẳng đổi thay
Yêu mảnh y vàng màu giải thoát
Yêu đường chánh đạo, bất lung lay.
 
Biệt Cố Hương..
Thiên lý độc hành, biệt cố hương
Nhân gian ai hiểu nỗi sầu tương
Bao mua lá rụng còn trăn trở
Mấy độ trăng tàn vẫn vấn vương
Đất khách ngẩn ngơ, nào biết lối
Xứ người lạ lẫm, chẳng quen đường
Chén trà núi cũ bao hoài niệm
Có lẽ đời ta mãi nhớ thương!
 
Hỏi Ai Thương?
Trần gian muôn sự vốn vô thường
Chấp thủ thêm chi cõi mộng trường
Danh vọng tiền tài như bọt nước
Lợi quyền chức tước tợ hơi sương
Lánh đời học đạo, quên tên tuổi
Ẩn núi tu hành, bỏ sắc hương
Cát bụi trăm năm hoàn cát bụi
Lời thơ thiên cổ, hỏi ai thương!

TÌNH
(Thủ Nhất Thanh)
Tình bã men sầu, lắm kẻ say
Tình hoài chấp niệm, khổ lưu đày
Tình sương đầu cỏ, lời yêu vỡ
Tình gió cuối mùa, giấc mộng lay
Tình tợ mây trời, dần tản mát
Tình như nước bể, mãi vơi đầy
Tình đời sợi chỉ, mong manh quá
Tình đạo miên trường chẳng đổi thay!

Chén Biệt Ly
Tháng năm nghĩa nặng tình sâu
Biệt ly cạn chén trăng sầu sương rơi
Người xa cách mấy phương trời
Mà nghe trong gió tiếng lời nhớ thương.

NHỮNG BÀI THƠ ĐƯỢC GIẢI
 
V. GIẢI ĐẶC BIỆT
(01 tác giả, 15 bài thơ)
Sa-di Khải Tĩnh
(Mã số 19)
Miên Trần Mộng
(Thuận Nghịch Độc)
 
(Đọc xuôi)
Miên trần rủ giấc vỡ ngàn sương
Thế sự chôn tình ẩn thảo phương
Duyên pháp ươm mầm vun tuệ trí
Nghĩa nhân gieo hạt cấy yêu thương
Nghiêm trì giới hạnh minh an tịnh
Thúc liễm thân tâm chân sắc hương
Viên tánh nguyệt soi phô diện mục
Thiền quang tỏa chiếu rạng đài gương.
 
(Đọc ngược)
Gương đài rạng chiếu tỏa quang thiền
Diện mục phô soi nguyệt tánh viên
Hương sắc chân tâm thân liễm thúc
Tịnh an minh hạnh giới trì nghiêm
Thương yêu cấy hạt gieo nhân nghĩa
Trí tuệ vun mầm ươm pháp duyên
Phương thảo ẩn tình chôn sự thế
Sương ngàn vỡ giấc rủ trần miên!
 
Vọng Cố Nhân
Ngõ trúc am tranh khí lãng vân
Chờ người thi khách gác phong trần
Cô liêu góc núi tình trăm mối
Hoang vắng hiên mây nghĩa bội phần
Họa mấy vần thơ thêu ý đạo
Viết dăm con chữ dệt tâm chân
Hoa tàn cội cũ nào quên lối
Nâng chén trà khuya vọng cố nhân.
 
Nhẹ Gánh
Dục sinh tử, si mê giữ nắm
Ái vô minh, tham đắm buộc ràng
Sự đời phù phiếm nặng mang
Quẳng đi nhẹ gánh thênh thang nẻo về.
 
Tục Niệm
Vung đường kiếm, chém đôi nỗi nhớ
Hạ nhát đao, chẻ mớ dư tình
Dưới trăng nhen lửa phù sinh
Đốt tan tục niệm bóng hình trong ta.
 
Bâng Khuâng
Bụi năm tháng vương đầy hoa nắng
Lá thời gian rụng trắng nhân tình
Ta về đọc lại lời kinh
Phàm tâm rơi xuống giật mình bâng khuâng.
 
Có Phật
Đạo vàng soi bước con đi
Giữa đời có Phật ngại gì bão dông
Mặc sương gió, chẳng nản lòng
 
Trái tim kiên định vượt dòng tử sinh.
 
Hoa Tình Mẹ
Tiếng đời nặng nhẹ đắng cay
Từng cơn khó nhọc chất đầy lo toan
Mặc cho năm tháng hao mòn
Hoa tình mẹ nở trong con vĩnh hằng.
 
Thế Tình
Sự đời trăm mối ngổn ngang
Thế tình ràng buộc nặng mang khổ sầu
Mặc ai toan tính ngàn dâu
Ta xin lều cỏ non đầu ngắm mây.
 
Chợ Đời
Chợ đời bán lợi mua danh
Đong, đo, cân, đếm, tranh giành hơn thua
Trăm năm biết được mấy mùa
Vô thường bỏ lại sân chùa lá rơi.
 
Lều Hoa Ẩn Sĩ
Lên non gác lại chuyện đời
Gối đầu vách đá bên trời cô liêu
Mặc cho thế sự trăm điều
Nằm nghe hơi thở nắng chiều nhẹ buông
Nhân tình men đắng si cuồng
Ta về suối vắng ươm nguồn nước trong
Cố nhân nghĩa nặng tình nồng
Canh khuya khơi ngọn nến hồng ngày qua
Thảo am mây tía la đà
Tri âm chiếc bóng nguyệt tà cuối thu
Giọt buồn hóa kiếp sương mù
Đường xưa lối cũ hoang vu nẻo về
Biển dâu chìm nổi ê chề
Hỏi chi sóng bạc lời thề xa xăm
Dặm trường viễn xứ bao năm
Cuộc người giả mộng tơ tằm mỏng manh
Đêm tàn gà gáy xao canh
Trăng len mái lá, phên tranh gió lùa
Bâng khuâng, khói biếc, chuông chùa
Lều hoa ẩn sĩ bốn mùa ngậm trăng.
 
Tìm Chi Em
Tìm chi em giữa kiếp người
Phù hoa mộng mị tình đời mong manh
Khổ sầu được mất quẩn quanh
 
Vọng cầu bắt bóng hư danh được gì?
 
Thị Phi
Thị phi nước chảy qua cầu
Buồn vui gió thoảng, non đầu mây bay
Mỉm cười giữa cuộc đổi thay
Tình đời ấm lạnh, đắng cay sá gì.
 
Gùi Kinh
Gùi kinh phủ lớp miên trường
Bến bờ chân-ngã khói sương vô vàn
Dẫm qua ngữ nghĩa vỡ tan
Kiến tri như thực vén màn mây che.
 
Nay về
Nay về dừng gót vân du
Nay về hứng giọt sương thu pha trà
Nay về gặp lại chính ta
Nay về một gánh ta bà nhẹ rơi.
 
Cuộc Mộng
Thế tình con nước đầy vơi
Xả buông vô sự giữa đời sắc không
Câu kinh bối diệp nguồn trong
Liễu tri như thực vô mong vô sầu
Tuổi xanh hành cước bạc đầu
Trăm năm cuộc mộng qua cầu đánh rơi.



No comments:

Post a Comment

MDTTA 17

  Pháp đệ 68 xuân thu Hôm nay Kỷ niệm Pháp đệ 68 xuân thu, Đã đi qua 2/3 đời người Như lão ngựa vượt dặm trường gian khó Qua cõi người s...