Wednesday, October 27, 2021

Nguyên Bình 3

 

ĐI TÌM
Em đi tìm anh nhớ ngày quên tháng
qua sen trắng hạ qua thu cải vàng
qua cơn gió bấc trái thầu đâu rụng
qua hoàng mai nụ con bướm lang thang.
Em rảo buớc tìm đinh ninh anh ốm
gió lạnh mười phương chắc liệt giường rồi
em đau cùng anh cả tàu ngựa đói
ốm o chân mòn gót mỏi thương ơi...
Đi hết mặt trời đi lần bóng tối
góc biển chân mây khe núi bìa rừng
nơi quán đông người nơi hè phố lạnh
Em mãi đi tìm tìm mãi rưng rưng...
em đi tìm anh lặn lội biền bưng
tìm mỗi con đường tìm từng quãng vắng
tìm đáy sông sâu chân cầu soi bóng
tìm bãi bờ hoang sóng cuộn biển trào...
Em mãi đi tìm anh ở nơi đâu
hơn bốn mươi năm tìm không ngơi nghỉ
trắng cả đời em anh còn vạn lí
Em vẫn đi tìm tìm mãi bóng anh.

TRĂNG THÁNG MƯỜI
Trăng tháng mười đằm sâu miền kí ức
khuyết hao ơi năm tháng khó nhạt nhòa
đêm dạ quỳnh mơ mòng trời viễn xứ
hé cửa lòng em ủ giấc mơ hoa...
Bốn mươi năm kiếm tìm mờ bụi đỏ
tóc pha sương lồng lộng thả bên trời
hồi chuông nguyện thẩn thờ chiều thu lạnh
mùa đông buồn lóng ngóng dấu hài rơi.
Người đã đến mang làn hương cổ tích
pháo và hoa rộn rã khúc giao mùa
quỳnh say nguyệt ngọt thơm làn môi chín
em âm thầm nếm dư vị xa xưa...
Chuyện tình yêu trăm năm hồn để ngỏ
vườn trăng mờ xao xác giữa khuya nay
đông chớm lạnh tình yêu ơi em lạnh
người có về thăm thẳm cuối chân mây.

RỤNG TRẮNG MÙA THƯƠNG TRÊN ĐÔI TAY
Hồn tôi là nắng vàng thu cũ
hong sợi tơ trời em heo may
một hôm mưa gió về qua ngõ
rụng trắng mùa thương trên đôi tay.
Nắng tôi phiêu lãng miền tóc rối
rót mật thơm hương nhụy cúc vàng
giọt chiều rớt lại màu khăn tím
đã quàng vai lạnh mấy quan san.
Sao lại là em trong tâm ảnh
một cánh hoa tàn mùa giá băng
sao lại là tôi đem tâm nguyện
xếp tầng hư ảo dốc trầm lăn*.
Hẹn ước chiều không chân quán vắng
xé đôi vuông lụa gói ngọc ngà
một mảnh thời gian tôi tận hiến
một nắm tình gầy em phôi pha.
Gởi tiếng thì thầm ngày vạn cổ
tôi về dấu mặt bên hiên xưa
ân cần chiếc lá hôm môi thắm
cất giữ đêm gầy sao lưa thưa...

TRẦM KHÚC
Tấu khúc trầm ca vọng cố hương
Đàn gieo trăm mối giọt tơ vương
Đây lòng thi khách sầu li xứ
Đó dạ tri âm xót đoạn trường
Non nước Hương Bình hoa có thắm
Mây trời Bến Ngự bóng mù sương
Nẻo về xa lắm người xưa hỡi
Lối hẹn mù tăm lá ngập đường?
Nguyên Bình
5/12/2018
NỖI NIỀM
Nỗi buồn trĩu nặng bước tha hương
Mắt dõi chân trời dạ luyến vương
Vai gánh phong trần đùa vạn nẻo
Chân lê hồ hải giẫm muôn trường
Sầu tư đổ lệ mờ nhân ảnh
Mộng mị ru hồn tựa khói sương
Hẹn ước trùng phùng nơi cố quận
Mang sao đêm rụng trải cung đường.
Trăng khuyết

THƯƠNG LIỀU LĨNH NHAU
Ừ thôi...dâu bể đã nhiều
tôi tình em tội thương liều lĩnh nhau...
Má đào tiền kiếp - ngàn sau
chưa thơm hương phấn đã sầu gối chăn.
Lắng nghe trong hạt hồng trần
đá lăn lóc áng phù vân cợt đùa.
Hình như ai mới dạ thưa
mà sao tri kỷ lại vừa buông tay?
Lật viên đá lát cuối ngày
dấu hài nền nã đã dày rêu phong.
Với tay hái ngọn phiêu bồng
mang về trả nợ tình không em cài.
Tóc mai sợi vắn sợi dài*
ngàn năm đâu dễ nhạt phai tình này...
 
GÁNH
Nhớm chiều tôi đặt lên vai
Còng lưng quẩy gánh nắng dài vừa nghiêng
Đầu ni nhẹ tểnh tơ duyên
Đầu tê trĩu nặng một miền ảo hư...
Lật vài trang gió thiên thư
Gác hồn lên vách tương tư nằm chờ
Chờ con nhện đến giăng tơ
Lí lơi tôi rủ quẳng thơ lên trời..
Rót lưng chén rượu không lời
Bái thiên nhắp cạn cùng tôi ngón đàn
So dây tích tịch tình tang
Vài câu sáu tám quệt ngang chân mày...
Đêm này tôi ngủ mé tây
Chị hằng chăn dắt một bầy sao mai
Em thương thì cứ liếc dài
Cho quỳnh hương nụ một bài nguyệt ca...
 
HUYỀN DIỆU
Khi chén rượu khi cuộc cờ
Khi xem hoa nở khi chờ trăng lên.
(Kiều)
Chén rượu đây đôi mình cùng uống
Ngấm men say cho quên hết đường về
Ta dìu nhau qua trăm suối ngàn khe
Trời bát ngát ru hồn chếnh choáng.
Cờ đây em ta đánh chơi vài ván
Xe pháo này - em cứ tiến lên thôi
Chốt qua sông anh yếu thế mất rồi
Đã thua cuộc khi bàn cờ chưa sắp...
Hoa đây em đêm quỳnh hương ngan ngát
Phút giao thoa trời đất chỉ mình ta
Hoa có ngại ngùng thôi kệ hồn hoa
Anh sẽ vỗ về hoa ơi đừng thẹn.
Trăng đây em bến sông xưa hò hẹn
Trăng chờ ta cùng đến mới nhô lên
Trăng rải ánh vàng lấp loáng tóc em
Anh vuốt nhẹ cho trăng suông rơi xuống....
 
SÔNG HƯƠNG
Sông Hương! sông Hương!
Em mềm mại như đường cong thiếu nữ
dòng biếc xanh soi bóng cả kinh thành
dải lụa mềm quàng qua vai tráng sĩ
tự ngàn năm mài gươm báu uy linh.
Sông từ ngọn nguồn cỏ thơm đôi bờ trầm mặc
non nước linh thiêng tả hữu trạch xuôi về
em dừng lại ngã ba Tuần điểm phấn
rồi thướt tha choàng áo lụa ra đi...
Ôi! dáng sông đẹp hơn tranh thủy mặc
bóng tre Nguyệt Biều xỏa tóc soi gương
ai bước nhỏ bên cổ đền Văn Thánh
ai lặng nghe Thiên Mụ tỏa thiền hương…
Dừng gót Kim Luông em dâng hoa đơm trái
xanh mướt vườn thơm phủ đệ u hoài
Hoàng đế nhớ thương làn da con gái
đã dám liều* rời Đại nội tìm ai?
Người thương em đôi bờ yêu cách trở
xây chiếc cầu mười hai nhịp cong cong
chiều Đông Ba ai ngóng về Vĩ Dạ
buổi hẹn hò trăng đáy nước soi chung.
Sông Hương ơi tình người nơi viễn xứ
làm sao nguôi nỗi nhớ trắng đôi bờ
em cứ chờ anh dưới cổng trường Đồng Khánh
chuyến tàu hồi hương chở nặng những vần thơ...
* Kim luông có gái mĩ miều
Trẫm thương trẫm nhớ trẫm liều trẫm đi.
 
XUÂN THU CHỜ ĐỦ NHỊ KỲ
Mở ra xếp lại mà ...say
chút hương đầu ngõ vừa bay lại vừa...
dập dờn sau cái giậu thưa
nõn xanh như lá thuở chưa đâm chồi
Giả vờ đem áo ra phơi
cuối chiều hương sẽ dính nơi chéo tà
hương thầm thoảng có đâu xa
loanh quanh sân ngọc lan và lối đi!
Xuân thu chờ đủ nhị kỳ
hoàng mai hàm tiếu vàng nhi nhiên vàng
tôi treo khăn áo sẵn sàng
mồng một lễ Phật theo nàng vái... chung!
Bây giờ xin giấu mông lung
mở ra xếp lại ngập ngừngbấy lâu...
 
TRÁI TIM MÙA THU
Trái tim xanh đã cháy hết mùa thu
khi lá biếc vừa nhuốm vàng cuống nhớ
heo may em đi qua mùa trăn trở
ôi ngập ngừng tình lỡ với tình không...
Thu chưa xa mà cúc tím rưng rưng
phơn phớt gió xua đôi tà áo mỏng
rơm rớm nắng hoe vàng hong số phận
xao xác hồn từng chiếc lá me bay...
Tình em trao len lén phút cầm tay
rồi cách biệt hai phương trời vô vọng
vần thơ anh cung trầm đêm huyễn mộng
gieo vần thương vần nhớ gởi chân mây.
Biết bao giờ anh lại trở về đây
Hoa lựu đỏ nở bừng hương nắng mới
Mảnh vườn cũ dấu chân em chờ đợi
Anh sẽ về...mai mốt ...có phải không???
 
NGHIÊNG
Chiều nghiêng rắc nắng trên sông
Em nghiêng tóc ướt thẩm dòng thời gian
Cây nghiêng trút vội lá vàng
Ta nghiêng tình muộn mơ màng với thơ
Nắng ơi nghiêng tự bao giờ?
Tóc em nghiêng gội mấy bờ tháng năm?
Cây nghiêng mấy độ nảy mầm?
Hồn ta nghiêng rụng mấy lần tương tư?

No comments:

Post a Comment

MDTTA 17

  Pháp đệ 68 xuân thu Hôm nay Kỷ niệm Pháp đệ 68 xuân thu, Đã đi qua 2/3 đời người Như lão ngựa vượt dặm trường gian khó Qua cõi người s...