Saturday, May 21, 2022

Trung Chinh Ho 3

 
THÁNG TƯ, CÒN ĐÓ NỖI BUỒN
Ta mất nhau, tháng tư dài nỗi nhớ
Khốn nhục nào theo đuổi tháng năm xa
Bỏ lại núi cho mấy tầng mây xám
Bỏ lại rừng cho mộ khúc bi ca
Ta xiêu lạc một đời chân gối mỏi
Lối về xưa, sông có cạn đá mòn
Hoa vẫn nở bên thềm rêu ảo vọng
Chút hương thừa ve vuốt một vết thương
Ta gọi ta, những hồi âm vô tự
Mộng dài đêm nhặt lấy tuổi tên mình
Dấu xưa hỡi, quên sao đành thuở trước
Tàn cuộc rồi năm tháng lại tương tranh
Ta tiễn ta, một lần nhau nặng nợ
Tháng tư còn sâu quắm một đường gươm
Xin cạn nốt một mùa ta xê dịch
Ơi, cuộc người thăm thẳm nỗi cô đơn
Mưa đã tạnh mấy lần thu đổ lá
Chốn ta về chấp chới những cơn dông
Đừng tiếc nữa tháng tư buồn như đã
Trong tim ta từng nhịp đập đang chùng.
Trung Chinh Ho
 
BÀI TÌNH THƠ ĐÃ XA
Từ em bước nhẹ qua đời
Biếc lá mùa tôi chớm nụ
Nỗi nhớ theo chiều biệt xứ
Sầu xưa lụn xuống đêm vui
Khoảnh khắc hoá thân mầu nhiệm
Hôn em một nụ hôn đầu
Dại khờ con tim bé mọn
Dịu dàng một vết thương sâu
Tháng năm một lần gom lại
Hôn em một nụ hôn trùng
Đắng cay đời nhau nặng nợ
Mai còn hẹn với long đong
Đêm vẫn mưa dầm gió trở
Hôn em một nụ hôn buồn
Mắt môi tỏ lời thanh hạnh
Nối dài phúc phận tơ vương
Hôn em một lần cho hết
Trăm năm cát bụi còn gần
Trách chi mấy mùa lận đận
Mai rồi hồn biệt ly thân.
Trung Chinh Ho

No comments:

Post a Comment

Văn chương

  NHÌN ĐÂU CŨNG THẤY MÀU TRONG TRẮNG TÀ ÁO BAY KÌA CON NGÕ XƯA Áo trắng ngày xưa trong trắng Huế,  Tóc thề xanh mướt trắng mây sương... D...